Suy nghĩ một hồi, Dạ Mạc Thâm cứ giữ nguyên tư thế ban đầu nhìn cô.
Hàn Mộc Tử nhận thấy trong đôi mắt đen của anh hiện lên mấy tia hung dữ, trong lòng đột nhiên mất tự tin, chẳng lẽ là cô đùa bỡn quá trớn khiến anh ấy tức giận?
Nghĩ đến đây, Hàn Mộc Tử vươn tay kéo ống tay áo của anh, thì thào: “Anh sao thế?"
Dạ Mạc Thâm định thần lại thì thấy cô đang nhìn mình với vẻ mặt và ánh mắt yếu ớt, những suy nghĩ dồn dập trong đầu anh vừa rồi biến mất không còn tăm hơi.
Quên đi, anh muốn mấy cái đó làm gì?
Chỉ cần cô ở bên cạnh, ánh mắt cùng thái độ của cô đối với anh không phải giả dối, việc cô đã từng yêu ai rồi thích ai có quan trọng sao?
Chẳng qua trong lòng anh vô cùng ghen tị với người đàn ông đó, ghen đến phát điện.
Đứa con trong bụng cô
Trên má truyền đến cảm xúc ấm áp, Dạ Mạc Thâm nhìn thấy Hàn Mộc Tử lo lắng nhìn mình: "Anh sao thế? Suy nghĩ những gì em nói sao?”
Dạ Mạc Thâm hoàn hồn: “Không phải.
Là cô suy nghĩ lung tung sao? Hàn Mộc Tử cần môi: “Nhưng em lại cảm thấy gần đây tâm tình anh hình như không tốt lắm. Có phải em đã làm sai chuyện gì sao?”
Có lẽ vừa rồi cô quá tự hào nên mới hí hửng trước mặt anh như thế, sớm biết anh không thích thì cô đã không như vậy rồi.
Đang suy nghĩ miên man, Dạ Mạc Thâm đột nhiên đưa tay miết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308368/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.