Quậy?
Tiểu Nhan không ngờ lúc này anh lại còn cảm thấy mình đang quậy.
Anh xem những thứ này đều là chuyện nhỏ sao?
"Nếu anh đã cảm thấy tôi đang quậy, vậy anh cũng đừng nữa tới tìm tôi, hôm nay cứ như vậy đi."
Nói xong, Tiểu Nhan trực tiếp xoay người đi vào phòng, rầm một tiếng nhất Hàn Thanh ở ngoài cửa.
Mà hai người đang ở sau cửa nghe lén lúc này cũng vừa vặn đối mắt với Tiểu Nhan.
Ba người, trợn to mắt nhìn nhau.
Thật lâu sau, ba Chu lúng túng sở một mũi của mình một cái, ngượng ngùng cười nói: "Nhan Nhan này, mấy đôi tình nhân trẻ ở chung với nhau, có cãi nhau là chuyện bình thường, con là một cô gái, có chút tức giận cũng đừng hung dữ như vậy, nói chuyện phải chú ý một chút."
Tiểu Nhan đứng tại chỗ không động, vẻ mặt u ám như tro tàn.
Ba Chu tiếp tục nói: "Câu chuyện giữa con và Tiểu Thanh lúc nãy, ba và mẹ đã nghe hết rồi, mặc dù cảm thấy lúc nói chuyện, con rất tức giận, nhưng là..."
"Ba, mẹ."
Tiểu Nhan nghiêm túc nhìn hai người, nhẹ giọng nói: "Con muốn chia tay với anh ấy."
La Tuệ Mỹ: "..."
Ba Chu: "..."
"Con không có cách nào lại hẹn hò với anh ấy nữa."
La Tuệ Mỹ không ngờ lúc Tiểu Nhan nói với bọn họ cũng là lần giải thích này, dè dặt hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Tiểu Nhan cũng không muốn nói, cô lắc đầu một cái: "Tóm lại, con sẽ không hẹn hò với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307923/chuong-1352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.