🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Giang Tiểu Bạch nhìn bóng người của Tiêu Túc, cũng không biết là chính mình đang suy nghĩ điều gì, cô bất chợt cúi đầu nhìn lòng bàn tay của chính mình một cái, sau đó rất nhanh cũng nhấc chân đi theo phía sau.

Lúc Giang Tiểu Bạch quay trở lại, Lương Nha Hòa thân thiết tiến đến cầm lấy tay của cô: “Tiểu Bạch, có phải là cháu cảm thấy không quá thoải mái hay không hả? Đi phòng vệ sinh lâu như vậy”

Nghe thấy lời này, Giang Tiểu Bạch có chút ngượng ngùng: “Bác gái, cháu không sao hết, chỉ là đi dặm lại lớp trang điểm một chút mà thôi”

Nghe thấy Giang Tiểu Bạch nói cô đi dặm lại lớp trang điểm, Lương Nha Hòa lập tức cởi bỏ được nỗi nghi ngờ, cười ha hả nói: “Hóa ra là như vậy sao, Tiểu Bạch nhà chúng ta đã rất đẹp rồi, có dặm lại hay không thì cũng không quá quan trọng, quan trọng là cháu có mệt hay không? Nếu không chúng ta nghỉ ngơi thêm một chút nữa nhé?”

“Không sao ạ.”

“Chỉ còn hơn một tiếng nữa thôi là đã đến nơi rồi, hơn nữa hôn lễ cũng sẽ không bắt đầu nhanh đến như vậy đâu, nếu như mà cảm thấy mệt thì chúng ta ở lại nơi này nghỉ ngơi thêm một tiếng nữa rồi lại đi không muộn”

“Không có chuyện gì đâu mà bác gái, bây giờ chúng ta tiếp tục lên đường đi”

“Thật sự là không cần nghỉ ngơi sao?”

Ị”

“Thật không cần mà bác gái, đi thôi “Được rồi, nhưng mà nếu như cháu không thoải mái thì nhớ phải nói với bác trai và bác gái, bác gái khẳng định sẽ chọn cháu, hôn lễ cũng không phải là chuyện quan trọng đến như thế”

“Vâng, cảm ơn bác gái”

Đối mặt với sự quan tâm của Lương Nha Hòa, Giang Tiểu Bạch cảm giác trong lòng thật là ấm áp.

Nếu như cô thật sự có gì đó với Tiêu Túc, vậy thì có lẽ người mẹ chống giống như là Lương Nha Hòa sẽ là niềm mong ước của rất nhiêu nàng dâu, có cầu cũng không cầu được, đối xử với con dâu cái gì cũng tốt.

Nếu như mà mỗi một người mẹ chồng đều giống như vậy, thế thì trên đời này cũng sẽ không còn các cặp mẹ chồng nàng dâu hay gây gổ rồi.

Chỉ tiếc…

Ánh sáng trong tròng mắt của Giang Tiểu Bạch ảm đạm đi mấy phần, sau đó lại không muốn tiếp tục nghĩ đến điều này nữa.

Đoàn người lại một lần nữa lên đường, rất nhanh sau đó đã đến được nơi tổ chức hôn lễ.

Khi bọn họ vừa bước xuống xe, ngay lập tức đã có người đi tới chào hỏi, nói chuyện.

Tiêu Túc đi ở sau lưng của Giang Tiểu Bạch, nhân cơ hội nhỏ giọng nói: “Lát nữa nếu như mọi người hỏi cô vấn đề gì đó mà cô cảm thấy phiền thì cũng không cần phải trả lời”

Nghe thấy vậy, Giang Tiểu Bạch bất ngờ quay lại nhìn Tiêu Túc một cái: “Nếu như không trả lời, vậy không phải là sẽ đắc tội với người ta hay sao?”

“Tôi chịu trách nhiệm thay cho cô.”

Giọng nói của Tiêu Túc trầm thấp lại vững vàng, còn mang theo cả một loại sức mạnh khiến cho người ta cảm thấy rất yên tâm, thời điểm nói ra những lời này cũng không hề có bất kỳ sự do dự nào, khiến cho để cho Giang Tiểu Bạch kinh ngạc một hồi, sau đó cô cong khóe môi lên, khẽ mỉm cười trả lời một câu.

“Được thôi, vậy nếu như đến lúc đó tôi chọc phải một tai họa lớn nào đó thì anh cũng phải chịu trách nhiệm thay cho tôi đấy”

“Ừ”

Tiêu Túc không hề thay đổi sắc mặt, lập tức đồng ý với cô.

Sau đó cậu ta lại giống như là ý thức được điều gì đó, nghiêng đầu đưa mắt nhìn thẳng vào ánh mắt của Giang Tiểu Bạch, Giang Tiểu Bạch đang nhìn chằm chằm vào Tiêu Túc, sau đó tâm mắt của hai người cứ như vậy mà va chạm vào nhau, nhìn nhau xấp xỉ khoảng bảy giây.

Giang Tiểu Bạch bỗng nhiên nghĩ đến một câu nói rất nổi tiếng.

Nếu như bạn và một người đối mặt với nhau từ bảy giây trở lên, như vậy thì bạn sẽ không chút do dự mà điên cuồng yêu đối phương.

Trước kia chẳng qua cũng chỉ là nghe nói như vậy, bây giờ cô đã có cơ hội kiểm chứng đúng sai rồi, cô có yêu Tiêu Túc hay không, cô cũng không biết.

Nhưng mà trái tim của cô lúc này đang đập rất nhanh.

Thình thịch!

Thình thịch!

Một tiếng lại nối tiếp một tiếng, trái tim của cô mạnh mẽ đập vào lồng ngực của cô, thật giống như là muốn phá thủng da thịt để mà chui ra ngoài vậy.

Trong phút chốc, Giang Tiểu Bạch dời tầm mắt đi, tránh khỏi ánh mắt của Tiêu Túc.

Tiêu Túc khế mím đôi môi mỏng lại, cậu ta phát hiện ra vành tai vốn dĩ là một màu trắng nõn của Giang Tiểu Bạch lúc này lại biến thành màu hồng, xinh xắn và lung linh.

Tiêu Túc thu hồi ánh mắt, có chút chật vật nuốt nước miếng một cái, đè xuống sự khô nóng trong lòng.

“Đúng đúng đúng, Tiêu Túc cũng cùng đi.”

Lương Nha Hòa ở phía bên kia cũng đã chào hỏi gần hết những người họ hàng thân thích rồi, sau đó một đám người lại hướng mắt nhìn về phía hai người bọn họ nhìn, Lương Nha Hòa hài lòng nhìn về phía Giang Tiểu Bạch, cười híp mắt nói: “Tiêu Túc nhà chúng tôi ấy à, lần này rốt cuộc cũng đã có tiền đồ rồi, tìm được một người bạn gái, cảm tình của hai đứa nó còn rất tốt, rất nhanh là sẽ kết hôn thôi, cho nên bạn gái của nó cũng đi đến tham dự buổi hôn lễ lần này”

Tiêu Túc và Giang Tiểu Bạch cách đó không “..

xa nghe được tin tức bọn họ sắp kết hôn: “..: Hai người có chút lúng túng, đồng thời lại cùng suy nghĩ, rõ ràng là sau khi trở về sẽ quyết định ngửa bài với Lương Nha Hòa, không nghĩ tới Lương Nha Hòa lại nói bọn họ sắp kết hôn ở trước mặt họ hàng thân thích.

Thật ra thì loại chuyện này, nếu như không phải là vì Lương Nha Hòa đối xử quá tốt, quá tốt với Giang Tiểu Bạch, vậy thì cô thật sẽ sinh ra loại cảm khác không ưa đối với một người bề trên như vậy, nhưng mà dáng vẻ cười ngây ngô của Lương Nha Hòa lại khiến cho người ta cảm thấy rõ ràng là bà không hề có một chút ý xấu gì, thật sự là bà đối xử rất tốt với Giang Tiểu Bạch.

Chính bản thân Giang Tiểu Bạch cũng có thể nghiêm túc cảm nhận được.

Nghĩ tới đây, cô hạ thấp giọng hỏi Tiêu Túc: “Làm thế nào đây? Mẹ của anh thật là nhiệt tình, chờ lần này tham gia hôn lễ xong, đến lúc đó liệu có phải là tất cả mọi người đều sẽ cho là anh sắp kết hôn rồi hay không?”

Tiêu Túc không lên tiếng, nhưng vẻ mặt cũng có chút không biết làm sao.

Giang Tiểu Bạch tiếp tục nói: “Hơn nữa anh xem mẹ của anh đi, thật sự là rất vui mừng đấy, đến lúc đó nếu như chúng ta ngửa bài với bà ấy, có phải là bà ấy sẽ rất đau lòng, rất khổ sở hay không?”

Tiêu Túc nhìn Giang Tiểu Bạch một cái.

Giang Tiểu Bạch nháy mắt một cái, quỷ thần xui khiến nói một câu: “Nếu không… Chúng ta đùa mà thành thật luôn đi?”

Sau khi Giang Tiểu Bạch nói ra lời này, cả hai người đồng thời sửng sốt một chút.

Tiêu Túc không nghĩ tới được Giang Tiểu Bạch sẽ nói những lời này, cho nên ngây ngẩn, mà Giang Tiểu Bạch cũng không hề nghĩ tới chính mình vậy mà lại sẽ nói ra lời nói không biết xấu hổ tới như vậy, lại liếc mắt nhìn về phía Tiêu Túc đang sửng sốt với vẻ mặt không biết nên trả lời lại như thế nào kia, Giang Tiểu Bạch bất chợt cảm thấy rất lúng túng, nhưng mà trên mặt lại không hề để lộ ra một chút biểu cảm gì, ngược lại còn cố ý khoác tay lên trên cánh tay của Tiêu Túc.

“Làm sao thế? Ngay cả đùa giỡn cũng không biết hay sao? Tôi chỉ tùy tiện nói một câu thôi mà mặt anh đã biến sắc rồi? anh cũng không thử suy nghĩ lấy một chút, tôi sẽ thích anh sao?”

Trái tim mới vừa rồi bị trêu chọc đến mức có chút rung động, lúc này lại tựa như là bị một chậu nước lạnh vô tình tưới xuống, tất cả ngọn lửa đều tắt ngấm.

Trong mắt và trên mặt của Tiêu Túc đều khôi phục lại vẻ lạnh lùng: “Cô suy nghĩ nhiều rồi”

“Tôi suy nghĩ nhiều rồi? Anh bớt bày ra khuôn mặt đáng ghét cho tôi, hôm nay là hôn lễ của em họ anh, nếu như anh bày ra khuôn mặt đáng ghét khiến cho mặt mũi của tôi bị ném xuống sân, vậy thì tôi cũng sẽ không khách sáo với anh đâu.”

Giang Tiểu Bạch nhỏ giọng cảnh cáo Tiêu Túc.

Mà Tiêu Túc cũng lại không biết nghĩ như thế nào, tùy tiện ứng phó một câu.

“Mặt mũi bị ném xuống sân thì như thế nào?

Dù sao thì đến khi quay trở về cũng sẽ ngửa bài, chỉ là thể hiện ra trước thời hạn mà thôi.”

Những lời này khiến cho trái tim của Giang Tiểu Bạch nhất thời lạnh mất một nửa, cô cắn môi dưới vừa định mắng lên, Lương Nha Hòa bên kia lại đã dẫn theo mấy người họ hàng đi tới.

“Ai nha, nhìn tình cảm của hai đứa nó này, tốt đến mức không được nữa rồi đúng chứ, tôi vừa rồi cũng mới chỉ đi có một hồi, hai đứa chúng nó cũng đã ôm lên rồi.”

Giang Tiểu Bạch nghẹn lời một phen, bác gái không nhìn thấy khuôn mặt con trai của bác đã đáng ghét thành dạng gì rồi hay sao?

Nhưng mà có thể là do Lương Nha Hòa tự động coi thường con trai của bà, trong mắt, trong tim của bà lúc này chỉ chứa đầy hình ảnh của một mình Giang Tiểu Bạch mà thôi.

Giang Tiểu Bạch không có tâm tư đối phó với kiểu chào hỏi này, nhưng mà sau khi nhớ đến những lời nói thật lòng và đầy nhiệt tình kia của Lương Nha Hòa, cuối cùng cô vẫn cười híp mắt nói: “Cháu chào các cô các chú, em chào các anh các chị”

Giang Tiểu Bạch có khuôn mặt xinh đẹp, dáng người lại vừa gầy vừa cao, hơn nữa bộ váy dự tiệc mà ngày hôm nay cô mặc cũng rất có khí chất, người xinh đẹp luôn luôn cực kỳ thu hút sự chú ý của người khác, cô chỉ vừa mới cười lên như vậy một cái, nhất thời đã khiến cho rất nhiều người có mặt ở chỗ đó đều ngây người nhìn.

Có người càng trực tiếp và bạo dạn hơn, dứt khoát kéo lấy Lương Nha Hòa nói: “Nha Hòa, cô con dâu tương lai này của chị thật là đẹp mà, đi đâu mới tìm được một cô gái lớn lên đẹp mắt đến như vậy chứ, để cho Thiên Minh nhà chúng em cũng đi tìm một cô.”

Nghe thấy lời này, Lương Nha Hòa thiếu chút nữa đã mặt đen lại, nhưng mà nể tình dù sao cũng là họ hàng thân thích, cuối cùng bà vẫn đè ép sự tức giận vào trong lòng, nói: “Chuyện cảm tình thế này thì phải xem duyên phận, Tiểu Bạch và Tiêu Túc nhà chúng tôi có duyên, cho nên dĩ nhiên là phải ở cùng một chỗ, Thiên Minh nhà các cô có muốn nói chuyện yêu đương thì cũng phải xem duyên phận, làm gì có chuyện muốn tìm như thế nào là có thể tìm được như thế chứ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.