Editor:TSTX
Tần Ngu sợ run mấy giây, nổi giận, đứng dậy, con mắt mở to chống lại, khuôn mặt cực kỳ dữ tợn. Người đàn ông này có ý gì? Cô đã mua xong thuốctránh thai cùng nội y tình thú, anh lại nói với cô như vậy!
Lờikịch để chửi mắng đã chuẩn bị sẵn sàng, ở phút cuối cùng, Tần Ngu lại bị anh làm kinh sợ, được rồi, đi công tác thì đi công tác, dù sao cũng làcông sự, nếu cô không lý lẽ ầm ỹ với anh, hình như cô có chút ít cố tình gây sự.
Mím môi, phẫn nộ liếc mắt nhìn Cố Uyển Uyển đang bắtchéo hai chân chuẩn bị xem kịch vui, Tần Ngu yên lặng ngồi xuống, “Cáikia, anh đi bao lâu vậy, khi nào thì trở về?”
“Ít thì hai ba ngày, nhiều thì một tuần.”
“Oh, vậy anh đi đi.”
“Ừ, anh sẽ nhớ tới em... Thân thể.”
Khuôn mặt Tần Ngu như bị phỏng, cúp điện thoại.
Cố Uyển Uyển nhích người về phía trước, khuôn mặt nổi rõ hai chữ bà tám,một đôi mắt đen nhánh nhìn sang, “Nói cái gì mà đỏ mặt vậy?”
“Khụ khụ, không có gì không có gì, ăn cơm ăn cơm.”
“Cơm còn chưa mang lên.”
“... Uống rượu uống rượu.”
―――
Đi dạo cả ngày, lúc trở lại biệt thự thì đã là ban đêm, ánh đèn rực rỡ.
Vú Trương mở cửa, thấy Tần Ngu xách không ít đồ, hết sức ân cần chủ độngxin đi giết giặc muốn thay cô cầm lên trên lầu phòng ngủ, ai ngờ Tần Ngu mặt đỏ tới mang tai có chút ngượng ngùng nhìn bà một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550905/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.