Hạ Bạch a Hạ Bạch, cô xem một chút cô rất vô dụng phải không?
Rõ ràng là cô kiếm đủ mọi cách đánh người ta, nhưng cái lông của người ta cũng không sao, cô lại đau. . . . . .
Cô chỉ cảm thấy uất ức, nước mắt lại không nhịn được chảy xuống.
Hoắc Lôi Đình thở hổn hển chỏi người lên, đáng chết cô bé này lại dám khóc?
Nụ hôn đầu của anh tất cả đều cho cô, còn muốn như thế nào nữa?
Bàn tay kéo lấy quần áo của cô, soạt một tiếng, T shirt đơn giản cứ như vậy rách ra.
Quần jean cũng bị anh thô lỗ kéo ném qua một bên.
Da thịt thiếu nữ giống như màu sữa dưới ánh mặt trời xinh đẹp rực rỡ.
Anh không chút do dự nhào tới, hận không được đem lấy thân thể nhỏ bé của cô ăn vào trong bụng.
Anh to lớn đối với cô mà nói thật sự là đủ giày vò, hơn nữa thân thể bài xích anh tiến vào, càng thêm trở nên co rút nhanh.
Đau quá. . . . . .
Bàn tay ướt mồ hôi vuốt ve mặt của cô, "Kêu đi, tôi muốn nghe."
"A. . . . . . A!" Cô đau đến nước mắt chảy xuống.
Lúc này thật sự bị đau khóc, nước mắt không nhịn được lăn xuống.
Hoắc Lôi Đình im lặng, cô bé này, hôm nay tại sao thích khóc như vậy?
Là sợ chuyện vừa rồi sao?
Đáng đời, đây chính là kết quả không nghe lời anh !
Chỉ là thật may, bây giờ cô đang nằm ở dưới người anh. . . . . .
Thật may mắn!
Anh tóm lấy eo nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-kieu-ngao/12234/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.