Tầng ba mươi ba, 'phòng tổng thống'.
Đó là gian phòng anh bao quanh năm, nếu như không có ý định dùng cô gái nào lâu dài, anh sẽ nuôi mấy ngày ở chỗ này.
Sau đó xử lý sạch sẻ.
Trước quầy tiếp tân có mấy người nhìn thấy Hạ Bạch nhỏ gầy mong manh đáng yêu, nhất thời liền cảm thán.
Lại có một cô gái nhỏ đáng thương phải cầm chắc cái chết rồi. . . . . .
Gian phòng sang trọng làm cho người ta chắc lưỡi hít hà, một mùi thơm lành lạnh xông vào mũi.
Không sai, là mùi nước hoa trên người anh.
Anh cởi bỏ giày da, cô cũng đành phải cởi giầy ném qua một bên.
Nghĩ đến chuyện sắp xảy ra, đầu ngón tay nhỏ bé của Hạ Bạch không nhịn được lạnh lẽo.
Cô run rẩy cắn răng, quật cường ngẩng đầu nhìn anh "Làm xong có phải có thể đi hay không?"
Anh hơi sửng sốt, cởi bỏ áo khoác, "Đúng vậy"
Sau đó lạnh lùng cười một tiếng, "Điều kiện trước tiên là em còn đi được. . . . . ."
Hạ Bạch đưa tay đẩy ra móng vuốt anh đưa tới, đi vào trong phòng phủ kín thảm lông cừu.
Cách đó không xa để một cây đàn dương cầm tam giác màu đen tuyền, được lau đến không dính một hạt bụi
Trước mặt là cửa sổ sát đất lững rất đẹp, ánh mặt trời xuyên vào, vẩy vào trên thảm lông cừu.
Phản chiếu vầng sáng mông lung làm cho người ta cảm thấy như lạc vào thế giới huyễn hoặc.
Két.
Cách đó không xa anh kéo ra một ngăn tủ, kêu Hạ Bạch tới.
Anh làm gì?
Hạ Bạch từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-kieu-ngao/12231/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.