Như vậy sẽ làm lỡ cả đời nó, Hạ Bạch thà làm khổ chính mình cũng không thể để cho nó đi làm việc vặt.
Hạ Bạch đi tới chợ bán thức ăn gần nhà, nơi này rau dưa rất mới cũng rất thuận tiện.
Cô khẽ cắn răng, tốn 25. 6 đồng mua một con cá trích rất nhỏ.
Lại tốn năm xu tiền mua một miếng đậu hũ, ba đồng mua nửa cân nấm.
Cô vui vẻ nhìn chiến lợi phẩm trong tay, tổng cộng mất gần 30 đồng.
Gần đây vật giá leo thang, cô có thể thuận lợi mua được món gì đó như vậy, thật là quá khó khăn rồi.
Về đến nhà, cô để đồ xuống, nhìn thấy em trai mặc áo khoác, nằm ở trên ghế sa lon ngủ thiếp đi.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn Non nớt tất cả đều là nước mắt, lông mày nhíu chặt.
Trong nháy mắt cổ họng cô căng thẳng, nước mắt chảy xuống
"Chị. . . . . ." Em trai tỉnh lại, nhìn thấy chị vui mừng quá đổi nhào tới
"Chị! ! Chị! ! Ô ô ô. . . . . . tại sao ngày hôm qua chị không về?
Tiểu Hòa rất sợ, rất nhớ chị, em muốn đi ra ngoài tìm chị, nhưng chị đãnói không được chạy loạn, em không dám đi ra ngoài. . . . . ."
Hạ Bạch ôm em trai cũng khóc lên, "Không có việc gì, đừng sợ, không phải chị đã trở về sao? Ngày hôm qua làm việc vặt đến rất khuya, không cẩnthận ở bên ngoài ngủ thiếp đi, quên nói cho em rồi."
Tối hôm qua, nếu không có người bạn muốn đi Mỹ, nhất định mở tiệc chia tay, cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-kieu-ngao/12218/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.