Nhưng hai người kia vẫn nắm chặt bả vai của cô, cho dù cô giãy giụa thế nào vẫn bị kéo đi ra ngoài.
Lúc này là giờ làm việc, những nhân viên làm việc bị anh ngăn ở lầu dưới, không được phép đi lên.
Nếu như lúc này đi thang máy xuống, nhất định sẽ bị nhìn thấy.
Cho nên hai người mang theo Hạ Bạch đi vào cầu thang dự bị xuống lầu.
Hạ Bạch giãy giụa đã mệt mỏi, tạm thời an tĩnh nhưng không có nghĩa là cô bỏ qua.
Trong lòng hung hăng mắng tổ tông mười tám đời của Hoắc Lôi Đình bị thối bụng!
Cô sẽ không bị người đàn ông không biết chết sống mang đi !
Em trai nhỏ còn đang ở nhà chờ cô, tối hôm qua một đêm không có trở về, nhất định nó rất lo lắng!
Nghĩ đến em trai, cô lại càng không cam lòng lòng vùng vẫy hai cái.
Lại cảm thấy cổ tay thật nhỏ của mình hơi trượt ra rảnh còng tay!
Còng tay rất lớn, mà tay của cô rất nhỏ. . . . . .
Có hi vọng!
Cô cẩn thận thử xoay, rõ ràng từ trong còng tay rộng có thể thoát ra ngoài!
Trong lòng cô vui mừng, thừa dịp hai người chưa chuẩn bị, cố gắng giãy giụa, lại tránh thoát từ trong tay bọn họ!
Nhưng dưới chân không có đứng vững, trực tiếp từ trên cầu thang lăn xuống, hung hăng đụng vào trên tường.
Hai người không phải là kẻ vô dụng, lập tức kịp phản ứng, bước mấy bước đã đến trước mặt cô rồi !
Thật là nhanh!
Trong lòng Hạ Bạch hoảng sợ, liền lăn một vòng từ trên sàn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-kieu-ngao/12217/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.