🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Uyển Đình hét lên thêm lần nữa đủ để cho cả căn biệt thự nghe thấy được. Vũ Phong biết có người đang lại gần, nhưng anh vẫn đứng đó, sự bất lực đang gϊếŧ chết chính anh, lòng anh nặng trĩu vì cô, nó tê tái cũng vì cô, tất cả là vì cô, nhưng cuối cùng anh cũng phải trả giá cho tội lỗi của chính mình.

Anh quay người, bóng lưng lủi thủi rời đi, con mắt của Uyển Đình ngập tràn hình bóng anh, và nó còn dào dạt nước mắt, cuốn trôi đi những cay đắng mà cô phải chịu. Cô buông tay xuống nhìn con dao rồi ôm gối khóc nức nở. Trần Uyển Đình của ngày xưa rất muốn quay lại, nhưng tiếc rằng cô ấy đã chết rồi, cô ấy muốn tiếp tục yêu Mặc Vũ Phong bằng cả trái tim chân thành nhất, nhưng tiếc rằng… cô ấy không còn nữa.

Mặc Vũ Phong mang theo bao nhiêu phiền muộn rời khỏi căn phòng đó, anh không muốn rời nên đã trễ nải. Cuối cùng anh bị chặn lại bởi Lưu Dương, anh nhìn hắn, hắn cũng nhìn anh và nở một nụ cười châm chọc.

- Bị cô ấy đuổi ra khỏi phòng nhỉ?

- Hóa ra là cậu sao? Đáng lẽ tôi nên nhận ra từ sớm.

Vũ Phong nói, anh bất ngờ vì chuyện này nhưng Uyển Đình đã khiến cho anh hết bất ngờ nổi. Hai tay anh siết chặt lại, mắt nhìn Lưu Dương như một con dao sắc bén.

- Tại sao cậu lại làm như vậy?

Anh hỏi. Lưu Dương có vẻ không nghiêm túc lắm mà nhún vai hỏi ngược lại.

- Làm gì cơ?

- Tôi không giỡn với cậu đâu, tại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833438/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác
Chương 117: Vĩnh Viễn Chia Cắt Hai Người
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.