Thời gian trôi qua, cái thai của Uyển Đình càng lớn dần. Bụng cô trở nên to lớn, đến nỗi Uyển Đình cúi người nhìn xuống thì chẳng thấy chân mình đâu. Cô đã biết trước rằng mình mang thai đôi vậy nên bụng nó sẽ lớn hơn bình thường. Nhưng không ngờ càng lớn thì cô càng khổ sở. Đi đứng cũng khó khăn, lưng cô luôn nhức mỏi.
Cái váy bầu đung đưa nhè nhẹ, thân hình có chút mũm mĩm, lại thêm cái bụng bầu to tướng khiến cho cô ngày càng đáng yêu. Vũ Phong lúc ấy cũng bớt sợ cô hơn, vì mỗi khi cô tức giận thì y như rằng anh chỉ buồn cười vì cô dễ thương chứ không đáng sợ hơn trước nữa.
- Em không nói là anh làm càn đúng không?
Uyển Đình gằn giọng, cô ngồi trên ghế mà liếc nhìn Vũ Phong đang đứng đan tay trước mặt cô. Anh cúi đầu xuống tỏ vẻ hối lỗi. Chả là hôm qua, sau khi nghe bác sĩ nói rằng “hoạt động vợ chồng” đã có thể thực hiện thì anh không nhịn nổi nữa. Đêm hôm qua cô nhớ cũng phải đến hơn 11 giờ mới chịu nghỉ. Nhưng may mắn là cô vẫn còn ổn, chỉ là cái lưng đã nhức thì bây giờ lại nhức thêm.
- Vợ à, anh sai rồi.
- Đã bao nhiêu cái sai rồi hả?
Uyển Đình lớn tiếng khiến cho những người giúp việc bên kia phải vọt lẹ, nếu không thì thế nào Vũ Phong cũng trút giận lên họ cho coi. Bà Tô bên này thì đang cười thầm đáng đời cho Mặc Vũ Phong. Uyển Đình thở hắt một hơi, một tay đặt lên bụng, tay còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833411/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.