-Bình tĩnh nào, Vũ Phong!
Lưu Dương bên này vỗ vai Mặc Vũ Phong một cái. Anh cũng giống y như Vũ Phong, nhưng có điều là anh biết nhẫn nhịn. Nổi giận bây giờ không phải là ý hay. Vũ Phong nghe theo Lưu Dương, anh khó khăn gật đầu. Nhưng trong lòng vẫn còn cục tức đó, anh không tài nào nuốt nổi.
Lưu Dương càng siết vai Vũ Phong chặt hơn như một cách để khiến anh bình tĩnh. Nhưng Vũ Phong khi thấy cảnh Uyển Đình lo lắng cho Tuấn Lãng thì anh lại không thể bình tĩnh được. Khi ngọn lửa sắp phun trào, Lưu Dương cũng không thể giữ bình tĩnh được nữa thì một chuyện đã xảy ra.
-A!
Uyển Đình la lên the thé khiến cho những người đó giật mình mà đứng dậy. Uyển Đình sờ vào bụng mình, dường như có thứ gì đó vừa mới đạp cô một cái. Cô nhìn Vũ Phong, mỉm cười.
-Con vừa mới đạp em đó.
Vũ Phong sững sờ, Tuấn Lãng ngỡ ngàng, còn Lưu Dương thì ngơ ngác mà ngồi xuống thở phào.
-Em nói thật sao?
Vũ Phong tròn mắt nói, Uyển Đình gật đầu vui vẻ, Vũ Phong mừng rơn mà đi lại áp tai vào bụng cô. Đúng thật là anh cảm nhận được điều đó, cảm nhận được có sinh linh bé nhỏ đang nhẹ nhàng đạp vào bụng Uyển Đình. Anh cười, khuôn mặt đỏ bừng vì hạnh phúc. Anh ôm cô thật chặt, miệng rối rít cảm ơn. Uyển Đình cười trừ, cô cảm thấy anh quá trẻ con. Lưu Dương bên này kéo Tuấn Lãng ra ngoài, hôm nay hai người họ đã thua.
Đứng ở ngoài, Lưu Dương lên tiếng hỏi.
-Cậu thích Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833410/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.