Khi đó, cô ngã xuống, khuôn mặt của cô ta xuất hiện rõ trước đôi mắt của Uyển Đình. Đầy tham vọng lẫn nham hiểm. Sau khi xong việc thì cô ta mau chóng rời khỏi đó. Đứng từ bên dưới nhìn thẳng lên mới có thể thấy rõ. Vậy nên Uyển Đình là người thấy mặt của cô ta rõ nhất.
Thật xui cho cô ta là đã bị cô phát hiện. Nhưng Uyển Đình thắc mắc một điều rằng không biết cô ta trốn khỏi nơi giam giữ bằng cách nào. Khi nãy cô không nói cho mọi người biết hung thủ thật sự là vì cô không muốn họ lại nổi điên lên mà đi tìm Lâm gia tính sổ. Phải có bằng chứng xác thực thì mới tính đến chuyện đó.
Lúc này cô nghe thấy tiếng ồn ở bên ngoài. Uyển Đình tò mò bước xuống giường, tay cầm theo cây truyền nước biển mà đứng ở cửa nhìn ra ngoài. Thì ra, Vũ Phong đang mắng Minh Hoàng té tát vì khi đó đã không thể bảo vệ cô. Minh Hoàng chỉ biết cúi đầu chịu trận vì mọi chuyện đúng thật là do cậu quá ngu ngốc mà ra.
Cô bước ra ngoài, cái váy rộng thênh thang cùng với chiếc bụng bầu khệ nệ khiến cho cô thêm phần đáng yêu. Vũ Phong khi thấy cô thì anh vội đi lại, ngừng luôn việc phàn nàn Minh Hoàng, cậu ấy thở phào một hơi như vừa mới thoát khỏi cửa tử. Vũ Phong bây giờ trở nên lo lắng.
-Em còn yếu mà, ra đây làm gì?
-Ra xem anh mắng Minh Hoàng chứ làm gì nữa.
Uyển Đình cười tít mắt. Vũ Phong gãi đầu ngượng ngùng với cô, nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833408/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.