Ngồi trong xe cho đến khi về tới Mặc gia. Vũ Phong không rời cô nửa bước. Thậm chí ngay cả đi vệ sinh mà anh ta cũng không tha. Cô phải mắng thì anh mới chịu cụp tai rời đi. Nhưng thay vì đi xa thì anh lại đứng đợi cô ngay trước cửa. Tất cả chỉ vì sợ cô vấp ngã và đủ lý do trên trời dưới đất. Cô muốn phát rồ với Mặc Vũ Phong phiền phức này.
-Em đã bảo em không sao đâu mà.
Cô nói trong khi Vũ Phong đang đỡ cô ngồi xuống ghế. Một công việc rất đơn giản nhưng Vũ Phong lại phức tạp nó lên.
-Không được lơ là dù chỉ một chút.
Vũ Phong gằn giọng, anh bây giờ sẵn sàng bị cô mắng chửi hay gì đó tương tự. Đối với anh cho dù có bị cô mắng dữ dội hay đánh đến xịt máu mũi thì anh vẫn sẽ mặt dày ở bên cô cho đến lúc cô sinh hai đứa con của anh ra.
Hai người đang ăn thì chuông cửa reo lên. Bà Tô đi ra mở cửa thì thấy Nhã Tịnh đến. Thấy cô ta thì bà Tô có chút kinh ngạc, nhưng sau đó cũng lịch sự cho cô ta vào.
-Bác quản gia, lâu rồi không gặp bác vẫn khỏe chứ?
Nhã Tịnh vui vẻ hỏi han. Bà Tô gật đầu mỉm cười rồi vào mời Nhã Tịnh vào trong. Uyển Đình thấy cô ta đi lại thì cô chuyển hướng sang nhìn Vũ Phong. Anh ta có chút không vui khi cô ta đến, cũng phải thôi, anh ta đang chăm sóc cho cô vợ yêu dấu của mình mà tự nhiên có người phá đám thì ai mà vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833405/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.