Trần Uyển Đình ban đầu không dám xem tiếp diễn biến sự việc. Nhưng vì tính tò mò nên cô mở mắt ra. Vẫn thế, bà Lâm vẫn nhìn chằm vào tấm card visit, nhưng bây giờ mặt bà ta trắng bệch còn hơn xác sống. Lâm Mỹ Liên lạnh toát người, không dám ngắm Mặc Vũ Phong nữa. Thay vào đó nó muốn kiếp cái sọt rác để chui vào.
-C… Cậu nói dối đúng không? Dạo này có nhiều kẻ lừa đảo làm ra mấy cái thẻ này để đi lừa người khác lắm.
Bà ta lắp bắp nói rồi đặt tấm thẻ lên bàn. Cố giữ bình tĩnh hết sức có thể. Vũ Phong lên tiếng.
-Muốn tôi chứng minh thì đơn giản thôi, nhìn vào giá cổ phiếu của công ty bà đang tăng hay giảm là biết ngay chứ gì.
Anh nói bằng giọng rất bình thản. Giống như chuyện này đã xảy ra rất nhiều lần và anh cũng có kinh nghiệm để xử lí nó rồi. Uyển Đình trầm trồ, không hiểu sao cô bây giờ lại không sợ Vũ Phong nữa. Vì anh ta đang giúp cô còn gì.
-Cái này… bà Lâm, xin bà hãy giải thích cho tôi biết, có phải là Lâm tiểu thư đây đã đánh Trần tiểu thư trước hay không?
Bà hiệu phó bỗng nhiên gằn giọng nói với bà Lâm khiến bà ta sững người. Tốc độ lật mặt còn nhanh hơn vận tốc ánh sáng. Không chê vào đâu được. Bà ta cũng nhẹ giọng mà nói với Uyển Đình.
-Thưa Trần tiểu thư, không biết Lâm tiểu thư đã làm gì tổn hại đến cô, cô cứ nói, tôi sẽ xử lí nghiêm khắc!
Bà ấy nói bằng giọng chắc nịch và kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833363/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.