🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi bà gọi đến thì anh liền chạy thật nhanh về nhà trong trạng thái tức giận vô cùng.



Về đến nhà anh liền mở cửa đi một mạch vào trong.



Bên trong thật vắng vẻ và lạnh lẽo, tuy đây không phải là một nơi nghèo nàn rách nát nhưng sao lại có cảm giác kù lạ đến khó tả.



Anh đi vào trong, căn nhà vắng tanh chẳng thấy một bóng người nào, cứ như là một căn nhà ma vậy, hơi lạnh cứ tràn vào người anh.



Không thấy cô ở đâu anh liền lên tiếng gọi.



"Nhã Yến Mịch, cô trốn đâu mất rồi hả?" Anh tức giận đi lên lầu.



Dật Quân đá cửa thật mạnh bước vào phòng, anh thấy cô vẫn còn đắp chăn nằm ngủ trên giường, anh liền cười lạnh.



"Ha, quả nhiên là đại tiểu thư nhỉ? Đến giờ này rồi mà vẫn còn ngủ như chết, đúng là biếng nhác." Anh nhìn cô từ trên với vẻ mặt đầy khinh bỉ.



Anh gọi cô trong tức giận.



"Nhã Yến Mịch, cô còn muốn ngủ đến bao giờ đây? Hay là... cô đang giả vờ ngủ?"



Anh nói lớn nhưng cô vẫn không nhút nhít gì, cứ nằm im ở đó như người chết.



Anh gọi cô thêm mấy lần nhưng vẫn như thế, cô không cựa quậy gì cả.







Cô cứ như vậy làm vượt quá mức sự chịu đựng của anh, anh càng điên lên hơn nữa.



Bắc Dật Quân mạnh tây kéo chăn cô ra ném đi, anh hét lớn.



"Nhã Yến Mịch, cô mau dậy cho tôi" Ánh mắt anh thật hung tợn.



Yến Mịch vẫn không mở

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2935224/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.