🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bà Nội? Sao giờ này rồi mà bà còn gọi cho cô ta chứ?



Anh với tay lấy ly rượu trên bàn uống hết trong một hơi rồi mới bắt máy.



Anh ngồi xuống giường chéo chân lại, thong thả cất lời....



- A.....



Nhưng còn chưa kịp cất lời thì giọng nội đã lấn át anh.



- /Yến Mịch, quả nhiên là con còn thức, hôm nay nội buồn quá nên gọi cho con, lâu lâu nhàm chán gọi cho con nội liền cảm thấy vui. Nhưng mà..../



- /Yến Mịch à! Lâu rồi con và Dật Quân không đến thăm nội, nội biết sức khoẻ con không tốt, trong mùa Đông mà đi đến đi lui thì nội sợ con lại không chịu nổi. Nhưng mà... nội nhớ tụi con quá! Hay là con coi sắp xếp thời gian đến thăm nội có được không? Kêu Dật Quân đưa con đi./



- Haiz! Nội nói một hơi lại dài đến thế à? Nhưng mà nội mất công rồi, cô ấy không đến được đâu.



Anh thản nhiên nói.



- /Sao lại là con?/



Bà thất vọng vô cùng.



- Sao không thể là con chứ?



- /Yến Mịch đâu? Cho bà nói chuyện với con bé, nói chuyện với con rất nhàm chán./







- Cô ấy ở bệnh viện rồi, con đang ở nhà.



- /Bệnh viện? Nó lại không khoẻ sao? Ôi trời! Thật tội cho con bé./



- Được rồi, cô ấy không sao, càn phải nghỉ ngơi tịnh dưỡng thôi.



- /Con lại làm gì Yến Mịch rồi phải không? Đến nước này rồi, nội phải nói với con vài câu./



- Nội cứ nói, con

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2935165/chuong-40.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.