Thật ra thì nhân viên của công ty cũng không ít lần nhìn thấy tâm trạng của ông chủ mình không tốt rồi. 
Bình thường mỗi khi ông chủ nổi cáu thì liền có tháu độ vô cùng nghiêm túc, khắt nghiệt và khắt khe. Cho dù là một dự án vô cùng tốt chỉ có thiếu sót nhỏ như hạt bụi thì cũng bị anh nhìn ra và trách phạt. Không những vậy, khi tức giận anh còn sa thải không ít người. 
Chuyện này đối với công ty đã luôn là chuyện bình thường rồi. Nhưng cho dù có bình thường đến đâu thì vẫn khiến cho họ sợ hãi. Lo sợ nhất chính là bị mất việc, công ty này là công ty tốt, nhân viên ở đây toàn là trình độ cao cấp, tiền lương, đãi ngộ lại càng tốt hơn những công ty khác gấp mấy lần. Lưu luyến nhất là đãi ngộ cao mà lo sợ nhất chính là sau khi mats việc sẽ không thể tìm được việc làm. 
Bị sa thải và tự xin thôi việc là hai chuyện khác nhau vô cùng. 
Tự xin thôi việc chính là do họ không muốn làm ở đây nữa mới thôi việc. 
Còn bị chính ông chủ sa thải thì chính là công ty không cần dùng đến nhân viên này nữa, họ chính là phế vật nên mới bị sa thải. Mà một người đã bị một công ty lớn sa thải thì đồng nghĩa với việc đi vào địa ngục. Một cô g ty lớn như công ty của nhà họ Bắc mà đã không cần nhân viên đó thì những công ty lớn nhỏ ngoài kia sao dám dùng chứ? Mặt mũi đâu mà lấy "rác" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934763/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.