🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mẹ cô ngày nào cũng rửa mặt bằng nước mắt, ngày nào cũng gọi tên cô, nhớ nhung cô như thể đứa con gái Nhã Yến Mịch của bà đã không còn trên cõi đời này vậy.



Còn ba cô, từ lúc cô bị Bắc Dật Quân đưa đi đến nay ông đều không ngừng oán trách bản thân mình. Oán trách bản thân mình đã đi sai lối đẫn đến công ty xém chút nữa là phá sản, không những vậy còn tới mức phải bản con gái của mình để đổi lại sự thịnh vượng cho gia tộc. Ông thật sự không còn mặt mũi nhìn bạn bè... trông khi công ty đang ngày càng phát triển.



Bạn bè sao? Tuy là thương con nhưng ông cũng không bỏ được sĩ diện, đến nước này rồi mà còn mặt mũi với không mặt mũi.



Đàn ông mà, đến cuối cùng thì cái đáng lo nhất của họ cũng chỉ là sĩ diện, trọng nam khinh nữ. Thật ra thì không có con trai cũng là một mất mát của ông.



Mẹ Yến Mịch sinh cô ra liền bị suy nhược cơ thể không sinh thêm con cho ông được nữa, nếu không ông đã có thêm vài đứa con lành lặn mạnh khoẻ rồi, bây giờ cũng không cần phải lo lắng cho đứa con không lành lặn đó của ông.



Nói ra, đàn ông vô tình thì chính là vô tình, tuy không nói ra nhưng trong lòng ông đã thầm trách cứ Nhã phu nhân từ lâu, sinh con ra không phải là con trai thì thôi còn chẳng khoẻ mạnh như bao người, song còn không thể sinh con được nữa.



Nhiều lúc mất trí ông còn nghĩ đứa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934760/chuong-88.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.