Sau chuyện xảy ra lúc sáng, Yến Mịch đã thay đổi thái độ đối với Bắc Dật Quân, tự nhiên lại trở nên lạnh nhạt một cách kì lạ. 
- Yến Mịch! Cô có muốn đọc thử quyển sách này không? 
Bắc Dật Quân vừa mở miệng ra gọi cô thì đã bị cô phớt lờ, ngay cả một câu cũng không thèm nói với anh. 
Cô ấy... đang muốn chiến tranh lạnh với mình? 
...----------------... 
Cho đến tối, khi lên đã lên giường rồi Yến Mịch cũng không thôi lạnh nhạt. 
Cô cố nằm thật xa Dật Quân ra, không muốn anh ấy ôm mình. 
Lúc này thì Dật Quân đã không còn kiềm nén được nữa rồi, anh đã bắt đầu phẫn nộ. 
- Cô đang muốn làm gì đây? Muốn tránh xa tôi ra thì đừng có ngủ trên giường nữa. 
Anh ngồi bật dậy mà quát mắng. 
Thế mà Yến Mịch lại nghe theo lời nói tức giận của Bắc Dật Quân thật, cô lấy đi chiếc gối và đến bên sofa nằm. 
- Cô...... 
Tức đến muốn phát điên, nhưng lần này anh cố dồn nén xuống không quát lên nữa, anh nằm xuống đắp chăn lại không thèm quan tâm đến cô nữa. 
Muốn ngủ sofa!! Được, thích thì cứ ngủ ở đó đi! Tôi không hơi sức đâu mà cản cô. 
...----------------... 
Cũng đã nửa tiếng trôi qua rồi nhưng Bắc Dật Quân cứ lăn qua lăn lại không có cách nào ngủ được. 
Cứ cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó. 
Hay là, tại anh ôm Yến Mịch ngủ riết nên quên rồi? Bây giờ thiếu cô thì không ngủ được? 
Chợt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934565/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.