Sau những câu nố kì lạ của Bắc Dật Quân, bầu không khí trả nên im lặng vô đối. Nó ngạt thở và buồn tẻ như đang ở địa ngục.
Nhưng khổ nhất là anh tài xế, anh đâu có liên can gì đến chuyện vợ chồng của hai người này, vậy mà vẫn bị liên lụy. Anh ra vừa láy xe, vừa lo lắng đến nỗi toát mồ hôi hột. Cứ sợ hai vị chủ tử này sẽ cãi nhau một trận ầm ĩ trên xe.
...----------------...
Đến công ty rồi, Bắc Dật Quân xuống xe và vòng qua mở cửa cho Yến Mịch.
Nhìn thấy sự săn sóc này của Bắc Dật Quân, Yến Mịch lại có cảm giác gì đó không thoải mái.
Mày của cô nhíu lại, cô định sẽ phớt lờ qua cánh tay định đỡ cô của Bắc Dật Quân mà tự xuống xe.
Nhưng, thoáng cái, anh lại nhìn xuống đôi chân của Yến Mịch, cô ấy vẫn đi chân trần.
Lúc nãy do anh có hơi gấp và tức giận nên đã bế Yến Mịch đi luôn. Ngay cả giày cô cũng chưa kịp mang, trên người còn đang mặc bộ đồ ngủ của ngày hôm qua.
Yến Mịch đang định bước chân xuống xe thì đã bị anh cản lại.
- Khoan đã!
Yến Mịch ngạc nhiên, trố mắt lên nhìn anh. Không biết là anh đang tức giận hay sao mà không cho cô xuống xe.
Tự dưng Bắc Dật Quân lại cởi chiếc áo vest của mình ra.
- Anh định làm gì vậy?
Mịch Mịch trong vô thức mà hỏi ra câu này, vì cô thấy hành động này của anh thật kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934561/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.