Cuối cùng thì bữa tiệc mừng thọ của nội cũng đã đến. 
- Dật Quân! 
Ngước đầu lên cầu thang nhìn Yến Mịch. Ôi! Một cô gái xinh đẹp khiến Bắc Dật Quân phải há hốc. 
Hôm nay, quả thật Yến Mịch vô cùng xinh đẹp. Cô diện lên người một bộ đầm xẻ tà dạ hội màu xanh thướt tha vô cùng xinh đẹp, không quá hở hang, cũng không quá lấp lánh, nhưng, lại cô cùng quyến rũ và hút mắt với lớp trang điểm đậm. Tóc của Yến Mịch đã xoã dài đến ngang hông, xinh đẹp với nếp xoăn gợn sóng. Và đặc biệt là bộ trang sức làm bằng đá quý lấp lánh, nó đã tôn lên được vẻ đẹp ẩn trong Nhã Yến Mịch. 
- Anh sao vậy? 
Cầm chiếc ví dạ hội ra sau lưng, cô đến gần, khiễng chân lên nhìn Bắc Dật Quân làm anh giật mình. 
Có lẽ... đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy Yến Mịch ăn vận và trang điểm xinh đẹp như này nên... có hơi loá mắt. 
- Hôm... hôm nay... hôm nay em rất đẹp, bà xã của anh! 
Anh đột nhiên vươn cánh tay thon dài ra ôm lấy eo Yến Mịch một cách bất ngờ khiến cô không kịp chuẩn bị. Nên.... Yến Mịch bị lảo đảo và ngã vào lòng Bắc Dật Quân. 
- Anh này! 
Nắm đấm nhỏ của Yến Mịch đấm vào ngực Dật Quân một cái nhẹ nhàng. 
- Ha ha ha! Em vẫn đáng yêu như vậy! 
Bắc Dật Quân cười lớn trêu chọc Yến Mịch và vội hôn vào má cô một cái ngọt ngào. 
- Nhưng mà... chỉ có tối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934510/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.