Oa! Oa! Oa!
Bên ngoài.
- Chúc mừng anh, Bắc tổng! Tiểu công chúa của anh đã bình an ra đời rồi!
Bác sĩ vui vẻ mỉm cười với Dật Quân qua lớp khẩu trang, nhưng, có vẻ Dật Quân không được vui cho lắm thì phải. Từ nãy giờ anh vẫn chưa cười cái nào, mày thì vẫn chưa thả lỏng ra. Chẳng lẽ.... anh không vui khi Yến Mịch đã sinh con cho anh.
Lúc này, bác sĩ không còn mỉm cười nổi nữa, lòng chợt suy nghĩ.
Chẳng lẽ Bắc tổng không thích có con gái? Nhưng dù sao thì.... đó cũng là con của anh mà!
- Cô ấy sao rồi? Vợ tôi.... có bình an không?
Hả?
Thì ra là vậy! Bắc Dật Quân chỉ là... đang lo lắng cho Nhã Yến Mịch - vợ anh mà thôi! Vì Yến Mịch bị bệnh tim nên anh thật sự không cách nào không lo lắng cho được. Anh sợ.... sẽ có điều không hay xảy ra với cô.
- À! Bắc tổng, vợ anh rất khoẻ, mẹ tròn con vuông. Nhưng, tôi thật sự muốn nói cho anh biết một điều... vợ anh thật sự rất kiên cường. Cho dù có đau đớn, khó sinh một chút nhưng... cô vẫn cắn rắn, không hề bỏ cuộc. Chắc hẳn là vợ anh rất yêu anh và... trân trọng đứa con này của anh và cô ấy.
Nghe bác sĩ nói vậy... lòng anh.... vừa cảm thấy hạnh phúc lại vừa nhói đau. Anh cảm thấy Yến Mịch đã làm nhiều điều cho anh nhưng.... anh vẫn chưa làm được gì cho cô ấy. Lúc kia là làm cô ấy đau khổ, bây giờ là khiến cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934485/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.