Lăng Tiêu ơi Lăng Tiêu, từ khi nào mà mày trở nên không quả quyết như thế.
Đôi mắt của Lăng Tiêu ảm đạm, vứt bỏ điếu thuốc trong tay rồi nhấc chân giẫãm tắt nó, ánh mắt nhìn về hướng phòng siêu âm rồi di động đôi chân thon dài bước nhanh về hướng nó.
Mỗi khi đi một bước giống như Địa Ngục Tu La.
Có lẽ do khí thế trên người Lăng Tiêu quá doạ người nên y tá đi tới tay chân mềm nhũn, dụng cụ trên bàn phẫu thuật cũng rớt xuống đất.
"Bịch!" Một thứ băng sắt cứng rắn rớt xuống đất, phát ra tiếng vang chói tai.
Y tá bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, vội ngồi xổm xuống nhặt, một đôi giày da mới tỉnh bỗng dừng lại trước mặt cô ta.
Y tá từ từ ngẩng đầu, trông thấy gương mặt anh tuấn lạnh lẽo như sương của Lăng Tiêu thì hai chân mềm nhũn, ngã bệt xuống đất: Xong rồi!
Ánh mắt Lăng Tiêu nhìn vào những vật làm bằng sắt dưới mặt đất. Cái mỏ vịt công kềnh, cây kéo sắc bén, ống kim dài nhọn, cái càng dài 30 cm, cái thìa nạo và ống hút vừa mảnh vừa dài, còn có chừng mười dụng cụ hắn
chưa từng thấy qua, thứ nào cũng phá vỡ tưởng tượng của hẳn.
"Đây là dùng cho ai?" Lăng Tiêu không phát hiện giọng nói của mình đang phát run.
Y tá run rẩy trả lời: “Đây là... Dụng cụ dùng để phẫu thuật phá thai."
Phẫu thuật phá thai?
Lăng Tiêu nhìn những dụng cụ doạ người trên mặt đất, tưởng tượng chúng sẽ lưồn vào thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3672029/chuong-1144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.