"Hoàn Hoàn, chúng ta kết hôn đi!" Qua hồi lâu, Đường Nguyên Minh đột nhiên nói ra câu này.
Thịnh Hoàn Hoàn cười lạnh: “Anh cảm thấy có khả năng sao?"
Đường Nguyên Minh phun ra mấy ngụm khói rồi không nhanh không chậm nhìn cô và nói: “Vậy em cứ vĩnh viễn ở bên cạnh anh, không cần đi đâu cả."
Thịnh Hoàn Hoàn khựng lại, sắc mặt càng nặng nề: “Anh muốn giam lỏng tôi?"
"Em nghĩ như vậy cũng được." Đường Nguyên Minh dụi tắt điếu thuốc rồi đứng lên, thân thể cao lớn đè ép về hướng cô: “Không ai biết em ở chỗ anh, người đời chỉ biết em bị bắt cóc. Cảnh sát sẽ dựa vào manh mối tìm tới nhà máy bỏ hoang, sau đó phát hiện những thi thể kia, mà em thì mất tích."
Anh đi đến trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn, dịu dàng vén lọn tóc trước mặt cô ra sau tai rồi dùng giọng điệu êm ái nhất nói ra những lời đáng sợ nhất: "Vài ngày sau cảnh sát không tìm thấy em, bên ngoài sẽ cho rằng em đã bị hại. Nhưng nếu em lành lặn xuất hiện trong tầm mắt mọi người thì em chính là người bị tình nghi giết chết họ, bởi vì chỉ có mình em còn sống."
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy da đầu tê dại, người đàn ông trước mắt làm cô sợ hãi, anh không còn là anh Minh cô quen thuộc mà là một con quỷ đáng sợ.
"Anh không giam được tôi." Thịnh Hoàn Hoàn chán ghét liếc nhìn anh rồi cảm một cái ghế sải bước đi đến trước cửa, hung tợn đập mạnh vào cánh cửa đang đóng chặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671974/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.