Anh như vậy thật làm người ta buồn nôn. Tôi không yêu anh, vĩnh viễn không yêu anh.
Hai câu nói này của Thịnh Hoàn Hoàn không ngừng vang lên trong đầu Đường Nguyên Minh, như hai thanh đao sắc nhọn đâm mạnh vào tim anh.
Trong phòng tắm truyền đến tiếng thét đau khổ của Thịnh Hoàn Hoàn, ánh mắt anh ảm đạm đi, quay người đi ra khỏi phòng ngủ.
Hoàn Hoàn, mặc kệ em có chịu hay không thì đời này anh cũng không buông tay.
Nếu anh tác thành cho em và Lăng Tiêu thì ai tác thành cho anh?
Rõ ràng là anh gặp em đầu tiên, anh bảo vệ em nhiều năm như vậy, vì sao lại không bằng một tên Lăng Tiêu mới quen biết không đến bốn tháng?
Thịnh Hoàn Hoàn núp trong một góc, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, qua thật lâu cô mới đi ra khỏi phòng tắm.
Lúc này trên chiếc giường lớn màu xám có một bộ quần áo. Không cần nghĩ cũng biết đó là Đường Nguyên Minh chuẩn bị cho cô.
Cô không phát hiện đồ của mình trong phòng tắm, chắc là bị Đường Nguyên Minh vứt bỏ, cô muốn trở về thì phải mặc bộ đồ này.
Thịnh Hoàn Hoàn không chút do dự mà cầm quần áo bước vào phòng tắm, khóa cửa lại tháo từng cái cúc áo ra rồi ném áo sơmi của Đường Nguyên Minh đi thật xa.
Cô mặc quần áo do Đường Nguyên Minh chuẩn bị cho mình vào, cô trong gương như một cô công chúa, nhưng lại là công chúa mất đi linh hồn.
Lúc Thịnh Hoàn Hoàn đi ra từ phòng ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671973/chuong-1088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.