Sau khi cúp điện thoại, Dương Lập bước nhanh đi đến cửa sổ rồi cúi nhìn cái ao sen trong sân nhà mình, tủ sắt kia đang được giấu dưới đáy ao.
Ông ta đã chuẩn bị đầy đủ, đồ trong đó sẽ không thấm nước.
Dương Lập rất tự tin sẽ không ai nghĩ tới ông ta lại giấu tủ sắt trong ao sen nhà mình.
Nghĩ đến giá trị của nó, khóe miệng Dương Lập bất giác nhếch lên, từ khi Thịnh Hoàn Hoàn đến công ty thì họ không kiếm được chỗ tốt gì nữa.
Thứ trong tủ sắt này coi như là Thịnh Hoàn Hoàn đền bù cho họ đi!
Lúc này Dương Lập không biết thứ trong tay mình là giả, chỉ là một đống sắt vụn không đáng tiền mà thôi.
Chu Tín rất cẩn thận nên trước khi đi ngủ còn gọi điện thoại cho cao tầng, biết Thịnh Hoàn Hoàn lại mắng họ một trận thì cuối cùng cũng an tâm nằm xuống.
Phải biết rằng hiện tại đã là 2h sáng, Thịnh Hoàn Hoàn còn đang mắng người chứng tỏ cô thật sự hoảng loạn rồi.
Mà Chu Tín không biết là sau khi ông ta tắt đèn thì một cái bóng đen đã nấp vào nhà ông ta rồi giấu một cái tủ sắt vào hồ cá.
Khi Thịnh Hoàn Hoàn đi ra từ phòng tắm thì trên giường đã không còn ai, cái bao tay da màu đen kia cũng biến mất.
Hôm sau Thịnh Hoàn Hoàn dậy rất sớm. Không gặp bóng dáng Đường Nguyên Minh trong nhà ăn, Thịnh phu nhân
bưng một ly sữa bò tới cho cô rồi nghiêm túc hỏi: “Tối hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671833/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.