Cố phu nhân thật sự rất hối hận!
Nếu như sớm biết Cố Nam Thành coi trọng thứ như Trần Do Mỹ thì bà ta giật dây gã và Nam Tâm ly hôn làm gì chứ?
Đáng tiếc ngàn vàng khó mua được sớm biết, trên đời không có thuốc hối hận.
"Khụ khụ khụ... Con tiện nhân kia... Mày... Mày sẽ gặp báo ứng... Khụ khụ..."
Cố phu nhân ho khan đỏ bừng cả mặt, hốc mắt toàn là nước mắt, ngực phập phồng mạnh như sắp chết đến nơi, liều mạng muốn hít thở.
Có câu nói Trần Do Mỹ nói rất đúng, tự tạo nghiệt thì không thể sống, Cố phu nhân thật sự tự làm tự chịu.
"Mẹ, mẹ phải giữ sức khoẻ chứ, nếu mẹ có mệnh hệ nào thì anh Nam Thành lại bảo tôi đi chăm bà, mỗi ngày tôi phải đi làm đẹp rất bận rộn đó!"
Nói xong, Trần Do Mỹ cười lạnh rồi cúp máy.
Cô ta cũng không muốn bà già này sống tiếp, nếu không về sau không biết sẽ đối phó cô ta thế nào, so với giữ lại làm mình bực mình thì không bằng cho bà ta chết quách đi.
Cũng may sức khoẻ bà ta luôn không tốt, kích thích một chút không hộc máu cũng nằm viện, kích thích nhiều mấy lần thì bà ta đi gặp Diêm Vương ngay.
Nhưng chuyện này không gấp được, phải tiến hành từng bước thôi!
Trần Do Mỹ vứt điện thoại xuống rồi cúi đầu nhìn cái bụng bằng phẳng của mình, đặt tay lên đó nhếch miệng lên: “Con của mẹ, lần này không ai giành với chúng ta nữa rồi."
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671713/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.