Xe gào thét lao đi, rất nhanh đã biến mất trong đêm tối.
Đợi đến khi Cố Nam Thành lấy lại tinh thần thì xe đã đậu lại ở nơi gã và Nam Tầm cùng chung sống bảy năm, đáng tiếc ngôi nhà này đã bị san bằng, trước mắt không còn cái gì cả!
Gã mở cửa xe đi xuống, tựa vào đầu xe châm lửa hút thuốc.
Bốn phía yên tĩnh hoang vu, nhìn bãi cỏ trống rỗng trước mắt, Cố Nam Thành cảm thấy lòng mình cũng rất vắng vẻ.
Nhưng gã mất cái gì?
Hắn không mất cái gì cả.
Không có Nam Tâm và Hoan Hoan thì gã còn có Trân Do Mỹ trong lòng chỉ có gã, rất nhanh gã sẽ có con, họ sẽ thay thế vị trí của Nam Tầm và Hoan Hoan.
Còn tại sao tức giận như vậy thì Cố Nam Thành cảm thấy có thể là lòng tự trọng của đàn ông quấy phá thôi!
Họ mới ly hôn không bao lâu mà Nam Tầm đã ở chung với người đàn ông khác, còn dẫn theo Hoan Hoan, có thể thấy được cô cũng chẳng yêu gã bao nhiêu.
Khi còn trẻ gã cho là mình và Nam Tầm đều không thể không có nhau, bây giờ lại hoàn toàn thay đổi, gã chỉ nhất thời khó chấp nhận mà thôi.
Nhất là đêm nay, Nam Tâm còn mặc lễ phục lúc họ đính hôn xuất hiện trong tiệc mừng thọ làm gã nhớ tới rất nhiều quá khứ ngọt ngào của họ, vì thể cảm xúc mới mất khống chế.
Gã không phải không buông tay cô được!
Sau khi Cố Nam Thành rời đi, Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671712/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.