May mà cô gọi điện thoại hỏi, nếu không lúc này cũng không biết nên trả lời Lăng lão thái thái như thế nào.
Công ty, không phải Tiêu Nhi ở nhà sao?
Lăng lão thái thái không vạch trần Lăng Tiêu, chỉ hiền hòa thân thiết cười nói: “Trước khi bà tới có gọi điện thoại cho nó, bảo nó cùng đi với bà, nó nói chờ một chút, bà đoán nó đang đợi cú điện thoại này của con”
Trên mặt Thịnh Hoàn Hoàn treo một nụ cười khéo léo, không đáp lại cũng không phủ nhận, chỉ nghĩ Lăng lão thái thái đang nói đùa.
Có lẽ Lăng lão thái thái chỉ có ý tốt, muốn bà ngoại và mẹ cảm thấy cô và Lăng Tiêu ân ái.
Nhưng ân ái hay không, chờ Lăng Tiêu vừa đến thì đáp án sẽ được công bố.
Lấy thái độ lạnh lẽo của Lăng Tiêu, ai tin được hắn và cô thực ân ái?
Lúc này mợ Hứa Hương Tuyết lại tiếp lời: “Đó là đương nhiên, vừa mới kết hôn, tình cảm vợ chồng son đang lúc ngọt ngào, Hoàn Hoàn của chúng ta lại xinh đẹp như thế, sao lại không thắm thiết chứ?”
Kỳ thật mọi người đều biết rõ hôn nhân giữa Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Tiêu không hề có cơ sở tình cảm gì đáng nói, chỉ là trong lòng hiểu rõ mà không nói ra thôi.
Bị Hứa Hương Tuyết tâng bốc như thế, không khí liền thay đổi.
Khó xử nhất tất nhiên là Thịnh Hoàn Hoàn và người nhà cô.
Lăng lão thái thái bình tĩnh cười nói: “Nói không sai, nhất định phải thắm thiết, bằng không bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671178/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.