Chương trước
Chương sau
Thịnh Hoàn Hoàn một hơi uống cạn chai rượu, không lãng phí một giọt, sau đó đặt cái chai không đến trước mặt Lăng Tiêu, cười thật đẹp với hẳn: “Rượu ngon, cảm ơn chồng.”

Trong tiếng nói dịu dàng mang theo chút ngọt ngào, như một dòng suối ngọt lành mát lạnh.

Lăng Tiêu nhướng mày kiếm lên, nhanh như vậy đã uống say?

Đám phụ nữ nhìn dáng vẻ chịu tủi nhục còn phải a dua lấy lòng của Thịnh Hoàn Hoàn thì đặc biệt khinh thường: Thì ra tiểu thư đứng đầu cao ngạo lạnh lão lại có bộ dạng như vậy, thật là làm người ta mở rộng tầm mắt.

Lúc này, Lệ Hàn Tư ngồi bên cạnh Triệu Giai Ca đột nhiên cười nói: “Thịnh tiểu thư uống giỏi thật, Lăng tổng, đã lâu không gặp, tôi kính anh một ly.”

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn mới phát hiện Lệ Hàn 'Tư cũng có mặt, còn ngồi ở bên cạnh Triệu Giai Ca, hai người ngồi sát nhau, còn gần hơn cả cô và Lăng Tiêu.

Nhìn cái ly đựng đầy rượu kia, Thịnh Hoàn Hoàn lại đoạt đến rồi cười quyến rũ xinh đẹp với Lăng

Tiêu: “Tôi uống thay anh”

Thịnh Hoàn Hoàn nâng rượu lên nhìn về phía Lệ Hàn Tư: “Lệ tổng, tôi kính anh.”

Vừa dứt lời, cô lại uống cạn rượu trong ly.

Lệ Hàn Tư cong cong khóe miệng, nụ cười mang theo vài phần trào phúng: “Thịnh tiểu thư uống giỏi vậy, một ly sao đủ? Ít nhất cũng phải uống ba ly mới được.” 

Nói xong, Lệ Hàn Tư lại nhìn về phía Lăng Tiêu: “Lăng tổng không ý kiến chứ?”

Lăng Tiêu không thèm quan tâm mà nhún vai. Thấy Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương suýt cười

ra tiếng, không ngờ Thịnh Hoàn Hoàn luôn cao ngạo như công chúa cũng có hôm nay.

Sắc mặt Lam Tiếu cũng đẹp lên nhiều, so với Thịnh Hoàn Hoàn “Mặt dày vô sỉ”, chút tủi nhục của cô ta đã là cái gì?

Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi đỏ lên: “Chỉ có mình tôi uống thì sao thú vị được, nghe nói Lệ tổng cũng là cao thủ, ngàn ly không say, anh không thể bắt nạt đứa con gái yếu đuối này được, tôi uống ba ly thì dù thế nào anh cũng phải uống sáu ly mới được, đúng không?”


Cô không giận còn cười, biết nghe lời phải: “Câu nói này của Lệ tổng không giống lời nói của một người đàn ông thời đại mới, sở thích của mỗi người đều bất đồng, sao có thể quơ đũa cả năm, tôi uống cạn ba ly này, anh tùy ý.”

Vừa dứt lời, Thịnh Hoàn Hoàn đã uống cạn hai ly còn lại, sau đó nhìn Lệ Hàn Tư.

Ý của cô rất rõ ràng, dù sao tôi đã uống ba ly, đàn ông như anh muốn uống mấy ly thì tự xem xét đi.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.