Ngay lập tức, vẻ mặt thẹn thùng của Lam Tiếu biến mất, cô ta kinh ngạc nhìn Lăng Tiêu, hai mắt trừng lớn.
Ý nghĩa câu nói năm chữ này của Lăng Tiêu không khác gì cái tát vả vào mặt Lam Tiếu.
Lăng Phi đau lòng bạn gái, vội giải vây cho Lam Tiếu: “Tiếu Tiếu, đây là chuyện riêng của anh hai và chị dâu, chúng ta đừng hỏi nhiều đến.”
Lam Tiếu lập tức oan ức đỏ mắt, nhu nhược đáng thương mà nói: “Em... Em chỉ có ý tốt, cũng không phải cố ý muốn tìm hiểu chuyện riêng của anh hai.”
Thịnh Hoàn Hoàn thật muốn cười, muốn nhắc nhở cô ta: Cô khóc nhìn thật trân luôn. Nhưng trong tình hình hiện tại, cô thật sự không nên “Kiêu ngạo” như vậy.
Chỉ nghe Lăng Tiêu lại lên tiếng lần nữa, lạnh lùng đến cực điểm: “Lăng Phi, bảo cô ta đứng cách xa một chút.”
Lời này của Lăng Tiêu không chút nương tình, cực kỳ ghét bỏ.
Sắc mặt Lam Tiếu từ trắng chuyển sang xanh, lại không dám nói thêm câu nào.
Lăng Phi vội đỡ cô ta ngồi vào một góc.
Tiếp theo Lăng Phi lại trở về, tự đổ ly rượu, nhìn về phía Lăng Tiêu: “Anh hai, Tiếu Tiếu không biết ăn nói, em kính anh một ly thay cô ấy”
Lăng Phi thật sự thích Lam Tiếu, cho nên rất để ý ấn tượng của Lăng Tiêu dành cho cô ta như vậy, dù sao Lam Tiếu có bước vào Lăng gia hay không còn phải được Lăng Tiêu gật đầu đồng ý.
Lăng Tiêu chán ghét bộ dạng làm ra vẻ của Lam Tiếu, lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671060/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.