Chương trước
Chương sau
Lam Tiếu nói, "Thật như vậy mà, ở yến hội này ai có thể hợn chị chứ?”

Triệu Giai Ca cười nhạt không nói.

Trần Do Mỹ đứng ở phía sau hai người, nghe hai người nói, khóe miệng không khỏi gợi lên một chút châm chọc.

Triệu Giai Ca và Trần Do Mỹ đều là mỹ nhân nổi tiếng ở Hải Thành, nếu Thịnh Hoàn Hoàn đã bị kéo xuống, vậy người có khả năng trở thành đệ nhất danh viện của Hải Thành chính là bọn họ.

Đáng tiếc Trần Do Mỹ bởi vì gia thế không tốt nên luôn bị Triệu Giai Ca đè ép.

Sau khi mở màn, Lăng Tiêu long trọng giới thiệu thân phận của Lăng Thiên Vũ.

Mọi người ít nhiều nghe nói qua, nữa năm trước Lăng "Tiêu từ Mỹ mang về một cậu con riêng, nhưng ít có người biết, đứa con riêng này có chứng tự kỉ nghiêm trọng, bốn tuổi còn không biết nói chuyện.

Thịnh Hoàn Hoàn từ xa nhìn cậu bé trong lòng Lăng Tiêu, trên mặt cậu bé cũng không có vết thương, bàn tay nhỏ bé cũng trằng nõn nà, càng nhìn càng khiến người ta càng thích.

Xem ra cô đã trách oan uổng Lăng Tiêu!

Bộ dáng bình tĩnh của cậu bé làm sao giống như bị ngược đãi?

Bạch quản gia đẩy bánh ngọt lên sân khấu, lúc này Thịnh Hoàn Hoàn thấy chiếc đàn dương cầm bên cạnh không có ai, vì thế đi đến nhẹ nhàng ngồi xuống đặt bàn tay mảnh khánh lên phím đàn.

"Chúc mừng sinh nhật, chúc mừng sinh nhật..."

Thanh âm êm ái của tiếng đàn du dương kỳ ảo, dễ chịu êm tai vang lên trong đại sảnh.

Nhưng giờ phút này hầu như ánh mắt mọi người đều tập trung trên người hai cha con trên sân khấu, mọi người tưởng là âm nhạc phát ra, liền cùng nhau hợp xướng hát bài chúc mừng sinh nhật này.

Chỉ có một số ít người chú ý đến Thịnh Hoàn Hoàn ngồi trước đàn dương cầm.

Mà Lăng Thiên Vũ chính là một trong số ít người này.

Vì thế nhờ phúc của tiểu tử kia, Lăng Tiêu cũng phát hiện ra cô.

Mà Lăng Tiêu chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn một cái, sau đó dời ánh mắt qua chỗ khác.

Trong tiếng hát êm tai, Lăng Tiêu năm tay Lăng Thiên Vũ cắt bánh ngọt, tiếng hát hóa thành tiếng vỗ tay cùng tiếng cười chúc phúc.

Trong một tràng vỗ tay, Lăng Tiêu ôm Lăng Thiên Vũ đi xuống đài, tiệc thân mật chính thức bắt đầu.

Lăng Tiêu vừa đi xuống đài, liền có ba cô gái xinh đẹp. muốn tiến lên lấy lòng.

Cô gái dẫn đầu, Thịnh Hoàn Hoàn có quen biết, cô là Trần Do Mỹ con gái của Trần Văn Hưng, dáng người xinh đẹp, cũng xem là một đại mỹ nữ ở Hải Thành này.


Lam Tiếu lạnh lùng trào phúng: "Thật mất mặt, cũng không nhìn xem bản thân có gia thế gì, kẻ mới nổi danh đúng là không biết rụt rè chút nào, ỷ vào mình có vài phần tư sắc, ai cũng dám nhào tới, thật là quá mất mặt?”

Lam Tiếu.

Triệu Giai Ca không đồng ý, ý bảo Lam Tiếu đừng nói nữa.

Trần Do Mỹ nhìn Lam Tiếu vênh váo tự đắc và Triệu Giai Ca lãnh đạm đứng bên cạnh, sắc mặt cô ta vô cùng khó coi, cô ta hừ lạnh một tiếng, xoay người phẩy tay áo bỏ đi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.