Chương trước
Chương sau
Mãi đến khi xe dừng ở trước mặt, Trần Phỉ Phỉ mới miễn cưỡng trấn định lại.

Cô ta mỉm cười xoay người, thái độ trở nên rất quan tâm: “Vệ Lâm, anh đi xem tranh tài đi, em biết anh thích đua xe, cũng thích Kim Thần, không nên bỏ qua cuộc thi đặc sắc như vậy vì em."

Sự thay đổi của Trần Phỉ Phỉ làm Lý Vệ Lâm chịu không nổi: “Thật sự không cần tôi đi với cô?"

Trần Phỉ Phỉ cười rất dịu dàng: “Một mình em là được rồi, yên tâm đi!"

Lý Vệ Lâm không suy nghĩ nhiều, bởi vì hiện tại anh ta cũng không biết nên đối mặt Trần Phỉ Phỉ như thế nào: “Vậy được rồi! Cô chú ý an toàn."

Nhìn theo bóng lưng Lý Vệ Lâm, sắc mặt Trần Phỉ Phỉ từ từ trầm xuống.

….

Sân đấu rộng lớn người đông nghìn nghịt, cuộc thi quốc tế năm nay đã đến thời khắc làm lòng người cực kỳ kích động.

Sáu tay đua vào trận chung kết chờ đợi vào chỗ, mỗi người đều tay ôm mũ bảo hộ, mặc đồ đua xe lạnh lẽo, vẻ mặt sáng láng.

Cuộc thi chung kết sắp bắt đầu, tỉ lệ người xem kênh trực tiếp các giải thi đấu đang tăng vọt lên cao, theo xu hướng này thì tỉ lệ người xem năm nay sẽ sáng tạo kỷ lục mới.

"Chúng ta hãy dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhất nghênh đón những tay đua sắp tranh giải quán quân, đầu tiên cho mời xa thần hotboy có tiềm lực nhất của chúng ta - Phương Hằng."

Phương Hằng còn đang học đại học nên fan sinh viên học sinh của anh ta đặc biệt nhiều, là một trong những tay đua có khả năng đoạt giải quán quân nhất lần này.

Có người nói trong cuộc thi quốc tế năm nay, Phương Hằng là tay đua duy nhất có thể chống lại Kim Thần, tất cả mọi người rất xem trọng anh ta.

"Tiếp theo xin mời tài nữ Triệu Giai Ca của chúng ta, một cô gái có cả tài hoa và sắc đẹp, lần này cô ấy là hắc mã trong trận chung kết, cô ấy đã chiến thắng nhất tỷ Sơ Tình, tiền đồ cực kỳ rộng mở."

Tỉ lệ người xem của các kênh trực tiếp lớn từ từ dâng đi.

Dưới ánh nhìn chăm chú của nhân dân cả nước, Triệu Giai Ca sải bước chân mảnh khảnh, tự tin kiêu ngạo mà bước từng bước về hướng xe mình, dây chuyền dưới cổ chiếu sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.

"Tiếp theo cho mời Kim Thần ra sân..."

Kim Thần thì không cần MC giới thiệu nhiều, tiếng thét chói tai ở hiện trường đã đại diện cho tất cả.

Sau đó là Vu Quang, sau khi anh ta ra sân thì bầu không khí hơi lạnh đi một chút.

Trong cuộc tranh tài trước, Vu Quang liên tục thua Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn nên độ hot đã sụt giảm cực mạnh.

Không ít người đều cảm thấy anh ta có thể đi vào trận chung kết là do may mắn, nếu bàn về thực lực thì anh ta còn không bằng Quân Lê.



"Tiếp theo xin mời tiểu thư đứng đầu Hải Thành của chúng ta - Thịnh Hoàn Hoàn ra sân. Mọi người đều biết Thịnh Hoàn Hoàn còn có một thân phận khác, đó chính là nữ tổng giám đốc quản lý một tập đoàn hàng chục tỷ. Đồng thời cô ấy cũng là hắc mã trong cuộc thi quốc tế lần này, người giống Nữ Vương như vậy có phải rất ngầu không?"

Thân phận của Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn đều rất có sức hút, cho nên khi MC giới thiệu các cô cũng nói nhiều thêm vài câu.

Khi MC nói Thịnh Hoàn Hoàn là tiểu thư đứng đầu Hải Thành, sắc mặt Triệu Giai Ca trở nên rất khó coi.

Cô ta lấy danh xưng tiểu thư đứng đầu để debut, mấy ngày nay chủ đề cô ta và Thịnh Hoàn Hoàn ai mới là tiểu thư đứng đầu Hải Thành đang được tranh luận không ngớt, MC nói như vậy là đang vả mặt cô ta.

Người giống Nữ Vương?

Thịnh Hoàn Hoàn cũng xứng?

Hôm nay cô ta sẽ cho cô ngã từ đám mây xuống đáy cốc.

"Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn tôi yêu cô..."

Khi tiếng nói của MC ngừng lại, Thịnh Hoàn Hoàn sải bước chân thon dài trong tiếng thét chói tai, bước từng bước một về hướng chiếc xe có khắc tiêu chí Kim Ưng kia.

Cô đi đường cuốn theo gió, mái tóc phất phới, khí thế như cao hai mét tám, ngũ quan tuyệt đẹp khiến người xem khó quên, như Nữ Vương cao quý lạnh lẽo khi dạo bước trên đường đua, sân đấu to lớn này như sàn đấu của riêng cô.

Không ít người cảm thán, chỉ tính đến khí thế thôi thì Thịnh Hoàn Hoàn đã đè bẹp Triệu Giai Ca!

Trên ghế trọng tài, Lăng Tiêu hài lòng ngồi ở đó, đôi môi mỏng hiện ra một nụ cười thản nhiên.

Lúc này giám khảo bên cạnh hắn nhịn không được cảm thán với người bạn già bên cạnh: “Thịnh Hoàn Hoàn này không hổ là tiểu thư đứng đầu Hải Thành."

Tâm tình Lăng Tiêu rất tốt, trong giọng nói mang theo sự tự hào và kiêu ngạo không che giấu được: “Cảm ơn lời khen."

Giám khảo kia ngẩn người, gượng cười hai tiếng.

Trong lòng ông lại là: Tôi bình luận Thịnh Hoàn Hoàn mắc mớ gì tới anh, anh cũng không phải người nhà của cô ấy, anh kiêu ngạo cái gì?

….

Trên biệt thự lưng chừng núi.

Sau khi An Lan bị cầm tù thì chỉ có thể ở trong phòng không thể liên lạc với bên ngoài, cách giải trí duy nhất chính là xem TV.

Thẩm Tu Nghi đưa trà bánh tiến vào liền trông thấy An Lan mặc đồ ngủ ngồi trên ghế sa lon nhìn phát sóng trực tiếp cuộc thi quốc tế.

An Lan gầy đi không ít, trông tiều tụy rất nhiều.

Mấy ngày qua Thẩm Tu Nghi đã thấy rõ An Lan bị tra tấn như thế nào nên trong lòng đặc biệt khó chịu, nhưng cô ấy lại không làm được gì cả.



Thấy Thẩm Tu Nghi tiến đến, An Lan vui vẻ chỉ vào TV rồi nói với Thẩm Tu Nghi: “Mau xem, hôm nay Hoàn Hoàn thật xinh đẹp, còn có Tiêu Nhi, nó lại chịu đi làm giám khảo, cô nói xem có phải nó đi vì Hoàn Hoàn không?"

Thật lâu sau vẫn không nghe thấy tiếng đáp lại, An Lan nghiêng mặt qua mới phát hiện Thẩm Tu Nghi lộ ra vẻ mặt nặng nề, ý cười khó được xuất hiện trên mặt An Lan từ từ biến mất: “Làm sao vậy?"

Giọng nói của Thẩm Tu Nghi trở nên nặng nề như sắc mặt của cô ấy: “Lăng Hoa Thanh cũng đang xem cuộc thi."

Thân thể An Lan căng cứng, hai tay siết chặt thành nắm đấm, nhịn không được run lên: “Ông ta lại muốn làm gì?"

Thẩm Tu Nghi lắc đầu, lập tức nói: “Hiện tại tôi chẳng những lo lắng cho Thịnh tiểu thư mà còn lo cho đại thiếu gia. Bởi vì Thịnh tiểu thư, đại thiếu gia đã trái lời Lăng Hoa Thanh hết lần này đến lần khác, thậm chí không tiếc cãi nhau trở mặt với ông ta, tôi sợ Lăng Hoa Thanh sẽ làm ra chuyện phát rồ gì đó."

Sắc mặt An Lan trắng bệch: “Sẽ không, ông ta thương Tiêu Nhi nhất."

"Nhưng đại thiếu gia phản bội ông ta." Thẩm Tu Nghi gầm nhẹ: “Trong lòng Lăng Hoa Thanh, đại thiếu gia đang ngỗ nghịch ông ta, ngỗ nghịch tương đương với phản bội."

Toàn thân An Lan phát run: “Nếu ông ta dám động vào Tiêu Nhi, tôi sẽ ôm ông ta cùng chết."

"Bịch" một tiếng, Thẩm Tu Nghi quỳ xuống trước mặt An Lan, dùng hai tay ôm lấy bàn tay run rẩy của bà rồi phát ra giọng nói khàn khàn vô cùng kiên định: “Phu nhân, giao cho tôi đi làm đi! Dù sao tôi chỉ có một mình, không bị gì ràng buộc."

Hai mắt An Lan đỏ ngầu: “Cô biết sau khi thất bại sẽ đối mặt với cái gì không?"

"Đương nhiên tôi biết."

Nếu thất bại, Lăng Hoa Thanh sẽ làm cô ấy sống không bằng chết.

Thẩm Tu Nghi cười cười, trong nụ cười mang theo sự thong dong coi nhẹ sống chết: “Nhưng tôi ở lại bên cạnh bà không phải là vì ngày này sao? Chỉ tiếc là về sau không thể làm bạn với bà nữa rồi."

Nếu thất bại, cô ấy sẽ chết.

Nếu thành công, Lăng Hoa Thanh chết, cô ấy cũng trốn không thoát.

Cho nên nếu cô ấy đưa ra quyết định này thì không còn đường quay nữa rồi.

An Lan khóc sướt mướt: “Là tôi vô dụng, đều là tôi vô dụng..."

Họ mưu đồ lâu như vậy chỉ chờ Lăng Hoa Thanh ra tù.

Nhưng kế hoạch lại lần lượt thất bại, bây giờ Hà Vinh bị thương, mà bà cũng bị nhốt lại không làm được gì cả.

"Là người xấu sống quá dai, nếu như tôi thất bại thì phu nhân không cần quá thương tâm, kết cục của ông ta nhất định sẽ thảm hại hơn cả tôi." Thẩm Tu Nghi cười cười với An Lan, sau đó dập đầu lạy ba cái trước mặt An Lan.

An Lan bụm mặt khóc rống nghẹn ngào...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.