Chương trước
Chương sau
Thịnh Hoàn Hoàn theo phản xạ buông tay Kim Thần ra, nhưng An Na lại không bỏ qua mà khinh thường lạnh giọng nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Không nhìn xem đây là nơi nào, muốn lên trang nhất cũng phải xem người trong cuộc có chịu hay không."

Ý của An Na là chỉ Thịnh Hoàn Hoàn lôi kéo Kim Thần vì lợi dụng anh ta tạo tin xấu để lăng xê bản thân.

Lời này của An Na mang tính ám chỉ quá mạnh, giống như là vì bôi xấu cô vậy.

Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ thầm có lẽ người phụ nữ này nhớ tới chuyện ở Dubai nên mới thù hằn mình như vậy.

Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ rồi thấp giọng hỏi Kim Thần: “Hiện tại anh và cô ta có quan hệ gì."

Nếu Kim Thần và An Na là bồ bịch thì lần này cô nhịn, dù sao vừa rồi dưới tình thế cấp bách cô đã kéo tay bạn trai người ta.

Kim Thần cũng không sợ bị An Na nghe thấy mà hững hờ trả lời: “Sớm bị người ta từ chối, đã là chuyện của ngày tháng năm nào rồi, đừng nhắc đến nữa."

Tức là không ở bên nhau.

Vậy thì cô ta xen vào làm gì.

Hai giám khảo lớn tuổi cảm thấy chuyện này không đúng nên khẽ gật đầu với Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn rồi rời đi.

Mà Lăng Tiêu lại đứng tại chỗ không có ý rời đi, cứ như đang chờ đợi người nào đó giải thích.

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, nói với An Na: “Vừa rồi tôi có chút chuyện muốn nói với Kim Thần, An Na tiểu thư, không phải ai cũng thích bị chuyện xấu quấn thân."

An Na cười lạnh: “Vậy sao, nói chuyện gì mà cần lôi lôi kéo kéo?"

Thịnh Hoàn Hoàn hỏi lại: “Hình như tôi không cần giải thích với cô thì phải? Trong cuộc thi quốc tế có quy định nào bảo tay đua không được tự do hoạt động trong khu nghỉ ngơi? Đừng nói tôi và Kim Thần không có gì, dù thật sự có gì cũng được cho phép đúng không?"

Lời nói này của Thịnh Hoàn Hoàn làm sắc mặt Lăng Tiêu lập tức đen xì.

Cảm nhận được ánh mắt như tên bắn kia, Kim Thần tê cả da đầu nên vội giải thích: “Vừa rồi cô ấy chỉ sốt ruột nên kéo tôi một cái, còn cách quần áo mà, chưa đụng được vào da nữa là."

Kim Thần nhìn về phía An Na gây chuyện mà buồn bực hỏi: “Cô rảnh lắm à? Hay là hối hận đã từ chối ông đây?"

Cô rảnh lắm à?

Lời này có ý là An Na đang xen vào việc của người khác.



Sắc mặt An Na rất khó coi: “Tôi đang giúp anh, anh biết rất nhiều người phụ nữ tiếp cận anh chỉ vì lợi dụng lăng xê, thanh danh của anh đã đủ xấu..."

"Mắc mớ gì tới cô?" Kim Thần lạnh giọng cắt ngang, buồn cười nhìn An Na: “Từ khi nào cô trở thành bà tám vậy? Trước khi nói người khác thì lo cho mình trước đi!"

Sau khi để lại lời nói không chút lưu tình này, Kim Thần đã xoay người rời đi với lửa giận phừng phừng.

Xem ra Kim Thần từng bị An Na tổn thương rất sâu sắc!

Giờ phút này sắc mặt An Na đặc biệt âm trầm, cô ta không ngờ người đàn ông từng luôn miệng nói ái mộ mình, thân mật gọi mình là nữ thần lại sỉ nhục mình trước mặt người ngoài như thế.

An Na chỉ muốn để Lăng Tiêu nhìn thấy sự lăng loàn của Thịnh Hoàn Hoàn rồi mất niềm vui với cô, nhưng không ngờ lại bị Kim Thần sỉ nhục làm cô ta mất hết mặt mũi trước mặt Lăng Tiêu.

"Hai vị, tôi xin lỗi không tiếp được."

Chuyện đã thành như vầy, Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy không cần tranh chấp với An Na nữa, dù sao Kim Thần đã trút giận thay cô làm An Na đủ khó xử rồi, không cần thiết bỏ đá xuống giếng.

Sắc mặt An Na đặc biệt âm trầm, lập tức châm chọc Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tiểu thư thật là thủ đoạn, đã dỗ dành cho Kim Thần đối xử với tôi như vậy, xem ra bản lĩnh dụ dỗ đàn ông lại tăng lên không ít."

Đúng vậy, An Na đã nhớ tới Thịnh Hoàn Hoàn rồi.

Ban đầu ở Dubai khi Kim Thần điên cuồng theo đuổi cô ta, ngày đó rốt cục cô ta cũng bị anh ta làm cảm động nên đáp ứng cho một cơ hội, không nghĩ lần đầu hẹn hò liền gặp phải Thịnh Hoàn Hoàn.

Cô ta không thể quên được khi Kim Thần trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì trong mắt đã bắn ra vẻ sững sờ si mê, cô ta không quên được vẻ mặt ngơ ra của Kim Thần, càng không chấp nhận nổi anh ta luôn nhìn Thịnh Hoàn Hoàn lom lom.

Đó là cuộc hẹn hò tồi tệ nhất từ trước tới nay của cô ta, cho dù sau đó Kim Thần giải thích ra sao thì cô ta cũng không thể tha thứ.

Lời này của An Na chạm vào giới hạn của Thịnh Hoàn Hoàn, triệt để chọc giận cô: “Xem ra An Na tiểu thư đã nhớ tới tôi, vậy cô còn nhớ mình còn thiếu một câu xin lỗi không?"

Cô vốn không muốn đắc tội An Na, nhưng sao người ta cứ không nghĩ bỏ qua cho cô vậy.

Lúc trước An Na không rên một tiếng đã bưng cà phê lên tạt vào người Thịnh Hoàn Hoàn, còn chỉ vào mũi của cô mắng hồ ly tinh, nếu không thì cô cũng không đuổi theo họ chạy qua tận nửa thành phố.

Lúc ấy cô không quen biết hai người này, bị tạt mà chẳng hiểu gì cả.

Thịnh Hoàn Hoàn lại nói: “Nợ mới nợ cũ tính lại chính là thiếu tôi hai câu xin lỗi, ở Hải Thành của chúng tôi thì phải châm trà nhận lỗi."



An Na giận nói: “Cô dụ dỗ người đàn ông của người khác trước, không phải là cô xin lỗi tôi sao?"

Thịnh Hoàn Hoàn không trả lời mà nhìn về phía Lăng Tiêu đứng hóng chuyện: “Lăng tiên sinh xem náo nhiệt đủ chưa?"

An Na hỏi lại: “Thế nào, bản thân làm ra chuyện xấu hổ còn sợ người khác biết?"

Lăng Tiêu vòng hai tay qua ngực, lười biếng nhìn Thịnh Hoàn Hoàn và nói: “Tôi cũng rất tò mò Thịnh tiểu thư dụ dỗ bạn trai người khác như thế nào."

Câu nói của Lăng Tiêu làm Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày lại: Cho nên hắn tin An Na nói?

An Na nói lại chuyện lúc trước ở Dubai cho Lăng Tiêu nghe, còn thêm mắm thêm muối: “Anh không nhìn thấy lúc ấy cô ta liếc mắt đưa tình với Kim Thần như thế nào trước mặt tôi đâu, quả thực là hồ ly tinh chuyển thế."

Cô liếc mắt đưa tình với Kim Thần?

Ha ha!

Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng đáp trả: “Tôi nhớ lúc ấy cô đưa lưng về phía tôi, không phải là trên ót mọc mắt đó chứ? Đã lâu không gặp, bản lĩnh buông lời bịa đặt của cô cũng tăng lên không ít nhỉ."

Nhìn Thịnh Hoàn Hoàn chững chạc đàng hoàng cãi nhau với người ta, trong mắt Lăng Tiêu tràn ngập ý cười, dáng vẻ này của cô thực là... Đáng yêu quá!

"Thịnh Hoàn Hoàn..."

"Đủ rồi, cô đã lãng phí năm phút của tôi." Thịnh Hoàn Hoàn gắt giọng cắt ngang An Na, khí thế vừa mạnh vừa lạnh lẽo: “Tôi cho cô biết An Na, trước kia tôi chướng mắt Kim Thần, hiện tại càng chướng mắt. Nếu cô thích Kim Thần thì cứ việc đuổi theo, đừng cắn người bậy bạ ở chỗ này."

Vừa dứt lời, ánh mắt cô quay qua Lăng Tiêu: “Hai vị, tôi bề bộn nhiều việc, xin lỗi không tiếp được."

An Na rất không cam lòng, cô ta không ngại làm lớn chuyện này để dùng dư luận buộc Thịnh Hoàn Hoàn nói xin lỗi, dù sao thanh danh của cô ta đã đủ xấu, không lo thối thêm một chút.

Nhưng lời kế tiếp của Lăng Tiêu lại làm An Na biến sắc.

Giọng nói của Lăng Tiêu lạnh lẽo không có chút nhiệt độ nào: “Nếu như cô không muốn lăn lộn trong giới xe đua nữa thì cứ việc đi gây chuyện với Thịnh Hoàn Hoàn, tôi không ngại làm cô thân bại danh liệt, táng gia bại sản."

Lần đầu tiên An Na trúng tiếng sét ái tình với một người đàn ông, kết quả này làm cô ta bị đả kích rất nặng: “Anh tin tưởng cô ta như vậy sao?"

Lăng Tiêu cười lạnh: “Tôi nghĩ bản thân An Na tiểu thư còn chưa nhận thức rõ mình là hạng người gì, trước khi đến thủ hạ của tôi đã kể hết tin tức của cô cho tôi biết, cô cảm thấy tôi nên tin cô hay tin cô ấy?"

Những lời kế tiếp của Lăng Tiêu càng làm sắc mặt An Na tái nhợt như tờ, không dám ôm chút ảo tưởng nào với hắn nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.