Chương trước
Chương sau
Thịnh Hoàn Hoàn có tài hoa có mỹ mạo, trong tay nắm giữ tập đoàn chục tỷ, làm fan đua xe của cô rất có cảm giác thành tựu.

Tên trăng hoa Kim Thần kia làm gì xứng với nữ thần của họ!

Ai ngờ phóng viên C rất chấp nhất, mở trang đầu ra rồi đưa cho Thịnh Hoàn Hoàn xem: “Vậy cô giải thích hai tấm ảnh này như thế nào?"

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thoáng qua, hơi nhíu mày lại: “Chẳng qua là góc chụp mà thôi, anh Kim chỉ nói một câu cố lên với tôi."

Phóng viên C vẫn níu lấy Thịnh Hoàn Hoàn không thả: “Chỉ nói câu cố lên, vậy tại sao cần dựa gần như vậy?"

Bây giờ Thịnh Hoàn Hoàn và Kim Thần đều là tay đua rất có giá trị đưa tin, hai người đứng chung thì có giá trị gấp bội, đương nhiên các phóng viên muốn bám riết không buông.

Thịnh Hoàn Hoàn đáp lại nhẹ như mây gió: “Đó là vì hiện trường quá ồn."

"Hoàn Hoàn."

Phóng viên C chưa từ bỏ ý định muốn tiếp tục ép hỏi, lúc này Đường Nguyên Minh tay nâng hoa hồng đi tới.

Các phóng viên vừa nhìn thấy Đường Nguyên Minh thì nhạy cảm ngửi được mùi tin nóng, chủ đề tình tay ba này luôn được quan tâm nhất.

Hai người còn chưa kịp trò chuyện thì các phóng viên đã hỏi ồ ạt:

Phóng viên A: “Thịnh tiểu thư, anh này có quan hệ gì với cô?"

Phóng viên B: “Cô không chấp nhận Kim Thần là vì anh ta sao?"

Phóng viên c: “Anh ta là nhân vật chính truyền tin xấu với cô trước đó đúng không, nghe nói cô và Lăng Tiêu ly hôn là do anh ta."

Dù Thịnh Hoàn Hoàn có ngu dốt cũng phát giác phóng viên C đang nhắm vào mình, từ lúc ban đầu anh ta đã không ngừng đào hố cho cô.

Cô không nhớ mình từng trêu chọc người như vậy.

Tức là có người cố ý muốn cho làm cô khó xử.

Sẽ là ai chứ?

Thịnh Hoàn Hoàn lại nhìn về hướng Triệu Giai Ca, có vẻ kẻ đứng sau cũng không khó suy đoán.

Chỉ liếc qua một cái rồi Thịnh Hoàn Hoàn đã thu ánh mắt lại, mỉm cười nhìn phóng viên C: “Về câu hỏi của anh, chồng trước của tôi đã từng làm sáng tỏ trên Weibo, anh không ngại thì có thể lên xem ngay bây giờ."



Thịnh Hoàn Hoàn nói xong liền quay người rời đi, các phóng viên muốn đuổi theo lại bị vệ sĩ của Đường Nguyên Minh ngăn lại.

Ống kính nhắm ngay mặt Đường Nguyên Minh, chỉ thấy anh không nóng không lạnh nói một câu: “Phỏng vấn kết thúc, cảm ơn các vị."

Màn hình trực tiếp lập tức nổ tung, các cô gái đều đang liếm sắc đẹp của Đường Nguyên Minh, vừa hô hào quá đẹp trai vừa hỏi thân phận của anh, còn hiếu kỳ quan hệ giữa anh và Thịnh Hoàn Hoàn.

Thế là tin tức vài ngày trước Thịnh Hoàn Hoàn uống say ngủ lại nhà Đường Nguyên Minh và chuyện cô bị Đường Nguyên Minh hôn trên xe lại bị kéo ra, rất nhanh bho5 đã trở thành một đôi được truyền thông và cư dân mạng công nhận.

Các fan còn bỏ phiếu nhất trí cho rằng Đường Nguyên Minh và Thịnh Hoàn Hoàn càng xứng đôi, Kim Thần quá trăng hoa, phương diện kinh tế cũng không bằng Thịnh Hoàn Hoàn.

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn nhìn hoa hồng do Đường Nguyên Minh đưa tới mà chậm chạp không đưa tay đón, cô sầm mặt xuống một cách hiếm hoi: “Anh cố ý đúng không?"

Tặng hoa hồng đỏ cho cô, cố ý để người ta hiểu lầm quan hệ của họ.

Đường Nguyên Minh cũng không phủ nhận, ánh mắt anh nhìn vào gương mặt trứng ngỗng tinh xảo của cô, dịu dàng lại tràn ngập sự chiếm hữu.

Đây là lần đầu tiên Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy ánh mắt này của Đường Nguyên Minh, có lẽ trước kia anh giấu quá tốt, mà bây giờ có vẻ anh không còn kiêng kỵ gì nữa.

"Từ nhỏ trưởng bối trong nhà đã nói với anh, muốn có được thứ gì cũng phải tự đi tranh thủ, dù là bất chấp thủ đoạn." Khóe miệng Đường Nguyên Minh khẽ nhếch lên, ánh mắt rơi vào bó hoa hồng đỏ trong tay, hoa hồng rực rỡ tuyệt đẹp lại không động lòng người bằng cô: “Hoàn Hoàn, từ lúc còn rất nhỏ anh đã biết mình muốn gì, những năm qua anh gặp rất nhiều sóng to gió lớn, nhưng tấm lòng anh chưa từng thay đổi."

Thịnh Hoàn Hoàn có dự cảm mình là thứ mà Đường Nguyên Minh muốn.

Rốt cục anh cũng không nhẫn nhịn nữa sao?

Đường Nguyên Minh tiếp tục nói: “Mấy ngày qua anh luôn suy nghĩ, phải làm sao mới có thể để em chấp nhận anh, vừa không dọa em sợ cũng không làm em đẩy anh ra càng xa, cho nên anh lựa chọn không nói với em."

"Nhưng hiển nhiên anh cẩn thận thế nào cũng thất bại. Em kháng cự anh càng rõ ràng, chẳng bằng ngay từ đầu liền trực tiếp nói rõ với em."

Thịnh Hoàn Hoàn lui lại một bước, mặc dù cô đã đoán được, nhưng Đường Nguyên Minh chính miệng nói ra làm trong lòng cô hết sức phức tạp.

Cô đã từng thề thốt nói với Lăng Tiêu là vụ tai nạn xe kia là ân oán giữa hắn và Đường Nguyên Minh mà không liên quan gì đến cô, lúc đó cô tin chắc Đường Nguyên Minh không có tình yêu nam nữ với mình.

Hiện tại nghe Đường Nguyên Minh chính miệng thừa nhận, rất nhiều vấn đề như đột nhiên sáng tỏ, cộng thêm chuyện đêm qua đã làm ấn tượng của cô đối với anh trở nên rất xấu.

"Hoàn Hoàn, những lời kế tiếp anh chỉ nói một lần, cho nên em phải nghe cho kỹ."

Khóe miệng Đường Nguyên Minh nở nụ cười dịu dàng, nhưng sự cố chấp bá đạo kia lại làm người ta sợ hãi: “Anh yêu em, từ rất rất nhỏ anh đã nhận định em là cô dâu của anh."

"Đừng nói nữa." Thịnh Hoàn Hoàn quay mặt đi, cô cảm thấy rất áp lực trước lời tỏ tình của Đường Nguyên Minh: “Anh phải biết là em không thích anh, từ nhỏ đến lớn em chỉ coi anh là anh trai thôi."

Đường Nguyên Minh sớm đã đoán được cô sẽ nói như vậy: “Có liên quan gì chứ? Ai nói hôn nhân nhất định chỉ vì tình yêu, cho dù kết hôn thì anh cũng sẽ bảo vệ em như một người anh ttrai."



Đây là lời ngụy biện gì thế này?

Tam quan của Thịnh Hoàn Hoàn rất ngay thẳng nên không làm được chuyện như vậy: “Thật xin lỗi, em không thể tiếp nhận."

Mãi đến khi lên xe, Thịnh Hoàn Hoàn vẫn cảm giác tim mình bị tảng đá đè lên.

Lăng Kha ôm lấy bó hoa hồng kia ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi thử: “Vừa rồi anh Minh tỏ tình với cậu rồi bị cậu từ chối rồi sao?"

Nếu không thì sao bó hoa hồng này lại rơi vào tay cô.

Ánh mắt kia của anh Minh rõ ràng là bảo cô chuyển giao hoa hồng cho Hoàn Hoàn.

Nhìn thấy bó hoa hồng xinh đẹp đó, Thịnh Hoàn Hoàn càng phiền lòng: “Ai bảo cậu đem nó lên xe?"

Vai Lăng Kha run lên, không có khí phách nói: “Tớ không dám không đem lên! Không phải cậu không biết từ nhỏ đến lớn tớ sợ ảnh nhất mà."

Thịnh Hoàn Hoàn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà trừng cô: “Hôm nào anh ta bảo cậu bán tớ đi chắc cậu cũng không chút do dự gật đầu."

Lăng Kha cười cười "Hắc hắc": “Vậy tớ cũng không dám không bán!"

Thịnh Hoàn Hoàn cắn răng: “Lăng, Kha."

Lăng Kha oan ức bĩu môi: “Anh Minh có gì không tốt, tớ cảm thấy ảnh đáng tin cậy hơn Lăng Tiêu và Mộ Tư nhiều."

Thịnh Hoàn Hoàn: “Cậu nói thêm một câu nữa xem."

Lăng Kha lập tức ngậm miệng lại, chột dạ vội nói sang chuyện khác: “Muốn đến chỗ chị Nam Tầm không?"

Thôi cứ để chị Nam Tầm khuyên bảo cô đi!

Thịnh Hoàn Hoàn dời mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ: “Hôm nào đi, công ty còn rất nhiều chuyện chờ tớ đi làm."

Lăng Kha rất đồng cảm: “Hoàn Hoàn, làm nữ cường nhân nhất định rất mệt mỏi!"

Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Làm quen rồi là được."

Mỗi ngày phải đề phòng đám sài lang hổ báo Chu Tín, không cẩn thận sẽ bị gặm không còn cả xương. Còn có đống văn kiện chồng chất như núi, dự án cũ vừa xong thì dự án mới đã mở, hơi lơ là một chút sẽ tạo thành tổn thất không cách nào vãn hồi cho công ty.

Sao lại không mệt chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.