Chương trước
Chương sau
Lâm Chi Vũ muốn tạm biệt Lăng Thiên Vũ, nhưng cún con căn bản không nhìn cô ta mà cứ dán hai mắt nhìn chăm chú vào TV, đôi mắt đen nhánh sáng lóng lánh.

Đứa bé nhỏ như vậy hiểu cái gì là tranh tài, chẳng qua là vì nhân vật chính là Thịnh Hoàn Hoàn nên cậu bé mới đặc biệt chú ý thôi.

Bởi vậy có thể thấy được Lăng Thiên Vũ có tình cảm với Thịnh Hoàn Hoàn!

Điều này khiến Lâm Chi Vũ sinh ra cảm giác nguy cơ.

Sau khi chung đụng với Lăng Tiêu mấy ngày, Lâm Chi Vũ biết rõ Lăng Thiên Vũ rất quan trọng đối với Lăng Tiêu, hắn cho cô ta tiếp cận cũng là có công lao của Lăng Thiên Vũ.

Nhưng Lâm Chi Vũ tin chắc rằng không ai có thể thay thế vị trí của cô ta trong lòng Lăng Thiên Vũ.

Nhưng như thế vẫn chưa đủ, cô ta muốn Lăng Thiên Vũ càng không thể rời khỏi mình.

Lúc này Bạch quản gia đã đi tới bên cạnh Lâm Chi Vũ rồi cung kính nói: “Lâm tiểu thư, tôi đưa cô ra ngoài."

Lâm Chi Vũ cười nhẹ rồi gật đầu: “Cảm ơn."

Nhưng cô ta không lập tức rời đi mà lại nhìn về phía Lăng Thiên Vũ: “Thiên Vũ."

Lăng Thiên Vũ lấy lại tinh thần, nhìn về phía cô ta.

Lâm Chi Vũ dịu dàng tạm biệt cậu bé: “Dì có chút chuyện phải về trước, muộn một chút dì sẽ trở lại thăm con được không?"

Lăng Thiên Vũ nghe xong thì khuôn mặt nhỏ lập tức lộ vẻ không nỡ, cậu bé không muốn Lâm Chi Vũ rời đi, nhưng cậu lại không muốn bỏ qua cuộc thi của Thịnh Hoàn Hoàn.

Lăng Thiên Vũ rối rắm một lát rồi mới gật đầu.

"Vậy dì đi nhé." Lâm Chi Vũ phất phất tay với Lăng Thiên Vũ rồi chậm rãi quay người.

Mỗi lần Lâm Chi Vũ rời đi, Lăng Thiên Vũ luôn sẽ lưu luyến không rời mà tiễn cô ta ra cửa, nhưng lần này cậu bé lại ngồi trên ghế sa lon thờ ơ, đồng thời ánh mắt đã trở lại TV.

Bạch quản gia đưa Lâm Chi Vũ ra ngoài cửa, sau đó dừng bước rồi nhìn về phía cô ta: “Lâm tiểu thư, tôi có mấy câu muốn nói với cô."

Không đợi Lâm Chi Vũ đáp lại, Bạch quản gia đã tiếp tục nói: “Trong khoảng thời gian này nhờ có Lâm tiểu thư ở bên cạnh tiểu thiếu gia nên đám người làm chúng tôi cũng nhẹ nhàng không ít, sau này không tiện làm phiền cô nữa."

Ý cười trên mặt Lâm Chi Vũ hơi tắt đi: “Bạch quản gia, lời này của ông có ý gì, tôi nghe không hiểu."

Bạch quản gia giải thích: “Dù sao Lâm tiểu thư cũng là con gái, cứ chạy đến phủ sẽ làm người ta hiểu lầm không tốt cho thanh danh của cô, đây là ý của thiếu gia chúng tôi."

Tối hôm qua Lăng Tiêu đã nói với Bạch quản gia là sau này không thể để Lâm Chi Vũ ở lại qua đêm trong phủ, vừa rồi Lâm Chi Vũ nói với Lăng Thiên Vũ là muộn một chút lại đến thăm cậu bé, có lẽ cô ta sẽ qua đêm ở đây nữa, vì thế Bạch quản gia mới uyển chuyển nói những lời này.

"Ông nói đây là ý của Lăng Tiêu?"

Bạch quản gia gật đầu: “Vâng."

Lâm Chi Vũ nhận được đáp án này thì sắc mặt hơi trắng bệch ra.



Những ngày gần đây Lăng Tiêu dẫn cô ta đi xem thi đấu và đến tham gia tiệc rượu, cô ta cứ nghĩ Lăng Tiêu đã thừa nhận thân phận của mình.

Là điều gì làm hắn đột nhiên phủ định cô ta?

Trong đầu Lâm Chi Vũ hiện ra một bóng dáng xinh đẹp, là vì cô sao?



"Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn..."

Trên sân đấu, tên của Thịnh Hoàn Hoàn vẫn không ngừng quanh quẩn, thật lâu sau cảm xúc của mọi người vẫn không ổn định lại được.

Sau khi thành công vượt qua Cao Kiếm, rất nhanh Thịnh Hoàn Hoàn đã kéo xa khoảng cách giữa hai người rồi ép thẳng về hướng Vu Quang.

Cao Kiếm không ngừng tăng tốc muốn đuổi kịp cô, nhưng khoảng cách lại bị Thịnh Hoàn Hoàn càng kéo càng xa.

Đích đến càng ngày càng gần, Vu Quang vẫn đang dẫn đầu nhếch khóe miệng lên, trông thấy khán giả kích động đứng lên thì cứ như nghe thấy đám người đang hò hét gọi tên mình.

Trong nửa vòng cuối cùng, gã lại tăng tốc thì thắng lợi sẽ thuộc về gã.

Vu Quang trong xe cũng không biết khán giả kêu tên của Thịnh Hoàn Hoàn, cô đang nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Vu Quang, tốc độ nhanh như bão táp khiến khán giả cực kỳ kích động, nhiệt huyết sôi trào.

Đã sắp đến đích đến, Thịnh Hoàn Hoàn còn có thể vượt qua Vu Quang không?

Chỉ đảo mắt đám người đã có đáp án.

Vào thời khắc Vu Quang sắp tiếp cận vạch đích thì Thịnh Hoàn Hoàn đã nhanh như tia chớp vượt từ phía sau lên, cướp đi hào quang thắng lợi.

Gần như một nửa số người đều kích động đứng lên, không ngừng hò hét: “Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn..."

Ý cười trên khóe miệng Vu Quang cứng lại, gã khó tin mà nhìn chiếc xe đua phía trước, không ngờ hạng nhất sắp giành được lại bị Thịnh Hoàn Hoàn cướp đi như vậy.

MC của sân đấu kích động cứ như fan của Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh Hoàn Hoàn thắng, cô thành công vượt qua Vu Quang, cô thật sự làm được rồi, chúng ta hãy dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhất để chúc mừng cô đi."

Trong nhất thời, bầu không khí cả sân lại sôi trào đến đỉnh điểm.

Cả đám người Vũ Yến đều kích động đỏ cả vành mắt, họ như nhìn thấy ánh nắng và cầu vồng đang chiếu sáng cả Vũ Yến.

Lý Hưng Hoài và Cao Dương rơi lệ đầy mặt, họ biết qua hôm nay thì cái tên Vũ Yến này sẽ toả sáng ở Hoa Hạ lần nữa.

Thịnh Hoàn Hoàn bước xuống xe, tiện tay quăng mũ giáp xuống, đôi chân thon dài thẳng tắp nhấc lên đã bước lên xe đua.

Thịnh Hoàn Hoàn leo lên trần xe rồi kéo khoá kéo bộ đồ xe đua xuống, cởi ra rồi quay cái áo trên tay mấy vòng, trong tiếng hò hét càng ngày càng vang dội của mọi người, cô nhếch khoé môi đỏ xinh đẹp lên rồi ném cái áo vào người xem.

Những người xem khu vực đó gần như nhảy dựng lên, cuối cùng bị một chàng trai tuổi trẻ đoạt được, anh ta cực kỳ hưng phấn.

Trên các màn hình trực tiếp như muốn nổ tung:



"Thịnh Hoàn Hoàn quá trâu bò!"

"A a a, Thịnh Hoàn Hoàn quá loá mắt!"

"Nữ thần của tôi thật sự vừa tiên vừa ngầu, yêu chết mất!"

"Tiểu thư đứng đầu, Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn..."

"Dây chuyền của nữ thần đẹp quá, tôi muốn."

"Nơi nào bán vậy, tôi cũng muốn..."

Thịnh Hoàn Hoàn cố ý mặc một cái áo thun cổ áo hình chữ V nên lại thành công tuyên truyền một loại trang sức nhãn hiệu nhà mình, rất nhanh cả bộ seri dây chuyền cô đeo đều bán cháy hàng online và offline.

Cả cái áo thun trắng trên người cô cũng bán đắt như tôm tươi!

Ở phương diện quảng cáo này thì Thịnh Hoàn Hoàn chăm chỉ đến đáng sợ, không chừa chút sức nào!

Tựa như một câu thần chú, từ đây chỉ cần là trang sức đeo tay, túi xách, giày dép quần áo mà Thịnh Hoàn Hoàn dùng đều sẽ bán cháy hàng.

Bây giờ có thể nói Thịnh Hoàn Hoàn đang cực kỳ hot, rất nhiều truyền thông chờ bên ngoài đường đua muốn phỏng vấn cô, làm cô không chỗ nào để trốn.

Phóng viên A: “Thịnh tiểu thư, xin hỏi kết quả này có nằm trong dự liệu của cô không?"

Thịnh Hoàn Hoàn: “Không, là may mắn bất ngờ thôi."

Hừm, làm người nên khiêm tốn một chút!

Phóng viên B: “Cô cảm thấy tốc độ của mình và Triệu Giai Ca ai càng nhanh."

Thịnh Hoàn Hoàn: “Cái này phải so mới biết được."

Trước giờ đối thủ của cô không phải là Triệu Giai Ca.

Phóng viên C: “Cô và Kim Thần đã hẹn hò từ lúc nào?"

Thịnh Hoàn Hoàn: “... A?"

Cô và Kim Thần hẹn hò từ lúc nào vậy?

Phóng viên C: “Hai người đã hôn rồi, chẳng lẽ không phải đã quyết định sẽ công khai quan hệ người yêu sao?"

Thịnh Hoàn Hoàn nghiêm mặt, khí thế tăng vọt lên hai mét tám: “Anh nhầm rồi, tôi và Kim Thần còn không phải là bạn bè, làm sao có thể thân mật với anh ta như thế."

Tiếng lòng của fan Kim Thần: Xem ra là anh nhà chúng ta chủ động bám vào, đáng tiếc người ta còn chẳng muốn fame của anh nhà mình, ai!

Tiếng lòng của fan Thịnh Hoàn Hoàn: Nữ thần nhà mình có khí thế mạnh quá, Kim Thần xứng với tiểu tiên nữ như vậy sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.