Chương trước
Chương sau
Vào thời khắc đội mũ giáp lên, Lăng Kha thấy được một gương mặt không quá quen thuộc ở khán đài, người nọ nhếch khóe miệng lên cười với cô, tiêu sái giơ tay ra hiệu cố lên.

Lăng Kha nhớ anh là bạn tốt của Lăng Tiêu - Đường Dật.

Trước đó trên tiệc party độc thân của Hoàn Hoàn, cô từng chơi thật hay thách với anh.

Bên cạnh Đường Dật có một người đẹp đang ngồi, Lăng Kha lễ phép gật đầu với hai người rồi đội mũ giáp lên sân thi đấu.

Thịnh Hoàn Hoàn cũng không lo lắng, chỉ cần Lăng Kha phát huy bình thường không xuất hiện sai lầm thì tiến vào chung kết không phải việc khó.

Nhưng kết quả làm người ta không thể ngờ được chính là, Lăng Kha lại là người đầu tiên cán qua vạch đích, tin này khiến người của Vũ Yến vui muốn chết.

Sắc mặt của đội viên Quân Hạm hết sức khó coi.

Nhưng thật lâu sau Lăng Kha vẫn không bước xuống xe.

Mãi đến khi trọng tài tiến lên kiểm tra mới phát hiện Lăng Kha khẩn trương đến mức ngất đi, trọng tài vội vung lá cờ trong tay, rất nhanh cô đã được người ta nâng ra đường đua.

Nhân viên y tế vội vàng tiến lên kiểm tra, đám người Thịnh Hoàn Hoàn lập tức xông lên trước, lúc này một đôi tay mạnh mẽ đẩy đám người ra rồi đi vào, trong giọng nói mang theo sự cường thế làm người ta không xía vào được: “Đều tránh ra.”

Thịnh Hoàn Hoàn thấy Đường Dật ngồi xổm xuống trước mặt Lăng Kha, lấy châm bạc ra rồi lập tức đâm vài châm vào tay Lăng Kha.

“Anh là ai, đừng tự ý đâm kim vào tay đua, xảy ra chuyện gì anh chịu trách nhiệm nổi không?” Nhân viên y tế trong sân thi đấu phẫn nộ chỉ trích Đường Dật.

Nhưng vừa nói xong thì Lăng Kha đã than nhẹ một tiếng rồi chậm rãi mở mắt ra.

“Không có gì chứ?” Đường Dật không để ý tới người nọ mà quơ quơ tay trước mặt Lăng Kha.

Lăng Kha nhìn Đường Dật trước mặt và đám người đứng chung quanh mà hoang mang hỏi: “Tôi xảy ra chuyện gì vậy?”

Đường Dật thu châm bạc lại rồi trêu chọc: “Chỉ là tổ đầu tiên thôi, có cần khẩn trương thành như vậy không?”

Tuy rằng cô gái này rất cởi mở, nhưng khả năng chịu áp lực không cao!

“Đầu tiên?” Lăng Kha ngẩn người, sau đó hưng phấn đến mức ngồi bật dậy, đúng lúc Đường Dật ngẩng đầu, trán của hai người đã đập vào nhau.

Đường Dật hít hà một hơi.

Lăng Kha lại không cảm thấy đau chút nào, cô kích động nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Tớ vào trận chung kết rồi sao?”

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu cười: “Ừ, vào rồi.”

“A... Vào rồi vào rồi...” Lăng Kha hưng phấn thét chói tai, cảm xúc khó có thể khống chế, kích động đến ôm lấy người đàn ông trước mặt rồi hôn cái chốc lên mặt hắn một cái: “Chúng ta thắng, chúng ta thắng đoàn xe Quân Hạm rồi, không cần múa thoát y.”



Đường Dật cứng lại, ngơ ngác nhìn cô gái má lúm đồng tiền xinh đẹp như hoa trước mắt, cảm thấy nơi bị cô hôn nóng lên như bị lửa đốt, cả người cũng rạo rực theo.

Khóe miệng Lăng Kha cứng đờ: “Xin lỗi, tôi không cố ý, tôi nhất thời kích động đầu óc nóng lên không nhịn được.”

Đường Dật nhướng mày, hay cô gái này có ý gì với mình?

Thịnh Hoàn Hoàn thấy Lăng Kha không có việc gì thì vội cùng bọn Mao Tuấn sơ tán đám người, để tránh Lăng Kha xấu hổ không chỗ dung thân.

Lăng Kha cảm thấy giải thích như vậy Đường Dật nhất định sẽ hiểu lầm, vội nói lại: “Ý tôi là vừa rồi tôi quá kích động, cảm xúc hơi mất khống chế, anh đừng...”

Trời ơi, cô đang nói cái gì vậy?

Nhìn cô gái mặt đỏ bừng, Đường Dật cong cong khóe miệng: “Tôi sẽ không để trong lòng.”

Nghe Đường Dật nói như thế, cuối cùng Lăng Kha cũng nhẹ nhàng thở ra: “Bạn gái anh không hiểu lầm đó chứ, tôi có thể chịu đòn nhận tội.”

Thật là mất mặt chết người!

Đường Dật nhướng mày, buồn cười nhìn cô gái thú vị trước mặt: “Cô muốn chịu đòn nhận tội như thế nào?”

“A?” Cô chỉ thuận miệng nói thôi, bộ anh tưởng thật hả?

“Tôi sẽ giải thích rõ ràng với cô ấy, tôi và anh là trong sạch, là tôi nhất thời kích động làm bẩn anh.”

“Làm bẩn?”

“Không phải, là hôn... Hôn anh.”

Lăng Kha hổ thẹn khó nhịn, thật muốn tát cho mình một cái.

Rốt cuộc trong đầu cô chứa cái gì, sao lại nói ra từ “Làm bẩn” này!!!

Đường Dật bật cười, giơ tay búng lên cái trán đỏ lên của Lăng Kha: “Tôi không có bạn gái.”

Nói xong, anh đứng lên rời đi.

Lăng Kha chậm tiêu rốt cuộc cũng cảm thấy đau, vội che lại chỗ bị Đường Dật búng mà hít hà một hơi.

Thịnh Hoàn Hoàn đỡ trán: “Còn không đứng dậy, ngại không đủ mất mặt à?”

Lúc này Lăng Kha mới phát hiện xung quanh có rất nhiều người thấy cô xấu mặt, vội đứng lên: “Thật mất mặt, tớ muốn mua khối đậu hủ đâm đầu chết cho rồi.”

Thịnh Hoàn Hoàn liếc nhìn các đồng đội một cái, mọi người ăn ý tiến lên, vươn tay khiêng Lăng Kha nhỏ xinh ném lên cao: “Chúng ta thắng.”

Lăng Kha hoảng sợ, sau đó cười ha ha: “Hiện tại các người biết thực lực của tôi chưa? Bà đây cũng là hắc mã.”



Sau khi cuộc thi kết thúc, người của đoàn xe Quân Hạm đều đen mặt, dưới sự dẫn dắt của Kim Thần và Quân Lê, họ không cam lòng đi lên sân thi đấu rồi bắt đầu múa thoát y trước mặt mọi người.

Khán đài lập tức vang lên một tràng thét chói tai kịch liệt.

Các fan đã rời khỏi ghế ngồi vội chạy ngược trở về, kích động thét lên, đặc biệt là các fan nữ của Kim Thần, rốt cuộc họ cũng được thấy lồng ngực cường tráng của nam thần...

Còn các nữ tay đua thì có mặt áo ngực.

Tiếng thét chói tai và tiếng huýt sáo vang vọng cả sân thi đấu, không khí nhiệt liệt điên cuồng, trên mạng cũng sôi trào, bình luận nhiều nhất chính là “Thật hối hận hôm nay không đến hiện trường xem”.

Hôm nay người của Vũ Yến đã được nở mày nở mặt!

Những người cũ của Vũ Yến kích động đến đỏ mắt.

Sau khi rời khỏi sân thi đấu, Thịnh Hoàn Hoàn thu được một bó hoa hồng đến từ Mộ Tư.

Thịnh Hoàn Hoàn nhận hoa, nhíu mày nói: “Anh không nên tới đây.”

Mộ Tư cười cười, ôn hoà như ngọc mà nói: “Không có gì nên hay không, bác sĩ nói thêm một thời gian nữa anh có thể xuất viện, làm vật lý trị liệu trong nhà cũng được.”

Thịnh Hoàn Hoàn mày nhăn càng chặt: “Hiện tại anh còn chưa thẳng eo lên được.”

Mộ Tư nghe xong thì thẳng lưng lên: “Ai nói không được.”

Thịnh Hoàn Hoàn thấy anh ta nắm chặt lấy tay vịn xe lăn thì lo lắng khiển trách: “Mộ Tư, anh đừng cậy mạnh được không?”

Mộ Tư nắm lấy tay Thịnh Hoàn Hoàn, nở nụ cười dịu dàng tươi tắn: “Hoàn Hoàn, anh rất vui vì em còn quan tâm anh.”

Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh rút tay về, lạnh nhạt nói với Mộ Tư: “Tôi chỉ không muốn anh lấy sức khoẻ của mình ra đùa thôi.”

“Yên tâm, anh rất yêu quý nó.” Mộ Tư cười cười, nhìn gương mặt quen thuộc trước mặt, cảm giác trong tim càng không che giấu được, giọng anh ta hơi khàn khàn: “Hoàn Hoàn, đi ăn bữa cơm với anh đi! Đã thật lâu chúng ta không cùng nhau ăn cơm.”

Giọng Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt nghiêm khắc: “Hiện tại anh nên lập tức về bệnh viện nằm.”

Mộ Tư nghe xong thì nét mặt càng dịu dàng, như một chàng trai ngoan ngoãn: “Được, anh nghe em.”

Nhìn theo Mộ Tư rời đi, Thịnh Hoàn Hoàn và các đồng đội họp mặt.

Hôm nay mọi người rất vui vẻ, Mao Tuấn nói muốn mời mọi người đi ăn một bữa ngon, Thịnh Hoàn Hoàn nhận được điện thoại của Tống Chí Thượng, phải về công ty nên không đi theo.

Cô chào hỏi vợ chồng Thịnh Tư Nguyên và Hàn Tín rồi trở về công ty.

Khi về đến công ty, cô mới biết hôm nay các cao tầng đã cãi nhau túi bụi trong phòng họp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.