Chương trước
Chương sau
Mộ Tư nhăn mày, ném điện thoại qua một bên: “Thôi, đỡ tôi nằm xuống đi!”

Mã Lai lập tức đỡ Mộ Tư nằm xuống, muốn kéo chăn cho anh, tay vừa đụng tới chăn đã bị Mộ Tư trừng: “Đừng chạm vào.”

Mã Lai nhìn nhìn chỗ kia, muốn cười lại không dám: “Lão đại, anh phải khoẻ lại mau lên, chúng tôi đều chờ anh theo đuổi lại chị dâu.”

Mộ Tư nghiêng mặt đi, rầu rĩ mà “Ừ” một tiếng: “Ngủ đi!”

Mã Lai gật đầu đi ra ngoài, nằm xuống một chiếc giường khác, rất nhanh đã truyền đến tiếng hít thở đều đều.

Mộ Tư lại cầm lấy di động, anh không muốn bỏ sót tin tức nào về Thịnh Hoàn Hoàn...



Hôm sau, Thịnh Hoàn Hoàn thức dậy thật sớm, hôm nay có một trận đánh ác liệt đang chờ cô.

Cô duỗi tay đẩy đẩy Lăng Kha bên cạnh: “Dậy lên, đến đoàn xe luyện tập sớm đi, tranh thủ tiến vào trận chung kết.”

Lăng Kha “Ừm” một tiếng, trở mình tiếp tục ngủ.

Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu không quan tâm nữa, lúc rửa mặt liền nghe thấy Lăng Kha hưng phấn thét chói tai ở bên ngoài: “Hoàn Hoàn, cậu nổi tiếng rồi.”

“Tớ nổi cái gì?” Thịnh Hoàn Hoàn không thể hiểu được.

Ngoài cửa “Thịch thịch thịch” vài tiếng, rất nhanh Thịnh Hoàn Hoàn liền thấy Lăng Kha đi chân trần với cái đầu tổ chim xuất hiện ngoài cửa, kích động nhìn cô: “Video cậu và Triệu bạch liên so nhảy hot rần rần rồi, lượng view trên ngàn vạn, mấy trăm vạn lượt like, mấy chục vạn lượt chia sẻ và bình luận.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhận lấy điện thoại.

Lăng Kha hưng phấn nói: “Trong một đêm, cậu và Triệu Giai Ca hot khắp mạng xã hội, trở thành sát thủ mới đối với đám trạch nam, đè bẹp cả đám hotgirl mạng, còn áp đảo Triệu Giai Ca triệt để ở khu bình luận.”

Thịnh Hoàn Hoàn tùy ý xem xem rồi trả điện thoại cho Lăng Kha, bất đắc dĩ than câu: “Con mẹ nó người bây giờ đều là mê gái mê trai.”

Lăng Kha cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình bị thọc một đao: “Thịnh Hoàn Hoàn, người không có tư cách oán giận nhất cả mạng xã hội chính là cậu, cậu đừng đang trong phúc mà không biết hưởng.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, xoay người đi ra khỏi phòng tắm: “Cậu mau đánh răng rửa mặt đi, muốn vượt qua Triệu Giai Ca thì đừng chỉ nói ngoài miệng thôi.”

Lăng Kha không nói hai lời, lập tức đi vào phòng tắm.

Chờ Lăng Kha rửa mặt đi ra thì Thịnh Hoàn Hoàn đã trang điểm xong: “Lăng Kha, hôm nay tớ có một trận chiến phải đánh, chúc tớ may mắn đi, thắng thì tớ mời mọi người ăn bữa tiệc lớn.”



“Được thôi, vậy hôm nay cậu có đến đoàn xe không?”

“Buổi tối đi!”

Thịnh Hoàn Hoàn xách túi công văn lên.

Lăng Kha “Chậc chậc” vài tiếng: “Hoàn Hoàn, tớ phát hiện sau khi cậu đến công ty đi làm thì khí thế càng mạnh lên.”

Thịnh Hoàn Hoàn không cho là đúng: “Chờ cậu mặc âu phục vào cũng sẽ có hiệu quả tương tự, tớ đi đây, cậu ăn xong bữa sáng với chị Nam Tầm rồi đi.”

“Vậy còn cậu?”

“Tớ ăn trên xe.”

Lăng Kha nhìn bóng dáng Thịnh Hoàn Hoàn, cảm thấy cô thật sự đã thay đổi, cả người toả ra ánh sáng của sự tự tin, lạnh lẽo lại cường thế.

Trái lại là mình...

Lăng Kha nhìn bản thân nhỏ xinh đáng yêu trước đứng gương, có chút nhụt chí thở dài, sau đó lại như tiêm máu gà: “Cố lên Lăng Kha, mày không được kéo chân của Hoàn Hoàn và chị Nam Tầm.”

“Chuẩn bị xong chưa?” Sau khi lên xe, Thịnh Hoàn Hoàn gửi tin nhắn cho Lý Nhuỵ.

Rất nhanh cô đã nhận được hồi đáp của Lý Nhuỵ: “Yên tâm đi giám đốc, tất cả đã được chuẩn bị thỏa đáng, sẽ không làm cô thất vọng.”

“Ừ, cố lên, tôi xem trọng cô.”

Buông di động, Thịnh Hoàn Hoàn ăn một miếng bánh bao, lúc này điện thoại vang lên, là tiếng chuông nhắc nhở kỳ sinh lý của cô, lại đến ngày nghênh đón bà dì rồi.

Bà dì của Thịnh Hoàn Hoàn luôn đến rất đúng giờ, cô download một cái app, lúc sắp đến kỳ sẽ nhắc nhở cô mang theo băng vệ sinh.

Cô tắt chuông nhắc nhở, bởi vì vừa rồi khi ra cửa cô đã bỏ đồ vào ngăn trong túi xách rồi.

Nhưng hôm nay tốt nhất đừng tới, nếu đau bụng sẽ ảnh hưởng khí thế của cô!

Lúc sắp đến công ty, Thịnh Hoàn Hoàn nhận được một tin nhắn, là Lý Vệ Lâm gửi đến.

“Thật không ngờ cô lại là loại người này, cá cược trước đó của chúng ta bị hủy bỏ, đời này tôi sẽ không tiến vào Thịnh Thế.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày, tối hôm qua Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương bị cảnh sát mang đi, Lý Vệ Lâm đi theo đến Cục Cảnh Sát. Xem ra Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương nói bậy không ít về cô trước mặt anh ta!



Tối hôm qua Thịnh Hoàn Hoàn đã nhìn ra Lý Vệ Lâm có ý với Trần Phỉ Phỉ, cho nên mới nói ra lo lắng của mình với Đường Nguyên Minh, không ngờ Lý Vệ Lâm thật sự đổi ý.

Cũng may dự án đã được ký, trên hợp đồng viết muốn Thịnh Thế cung cấp một đoàn đội tinh anh, nhưng không chỉ tên nhất định phải là Lý Vệ Lâm.

Hơn nữa tối hôm qua Đường Nguyên Minh cũng biểu lộ thái độ với cô, người lật lọng như vậy không cần cũng được.

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức đáp lại Lý Vệ Lâm: “Tôi cũng không ngờ anh là loại người không tuân thủ lời hứa như vậy, nếu anh là người không có lập trường, không có năng lực phán đoán, Thịnh Thế cũng không chào đón anh, coi như tôi quấy rầy.”

Sau khi tin nhắn được gửi đi, Thịnh Hoàn Hoàn không nhận được hồi đáp của Lý Vệ Lâm nữa.

Trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn hơi tiếc hận, dù sao Lý Vệ Lâm thật sự là nhân tài kiệt xuất trong ngành này, không thua kém gì Tương Tuấn Tài!

Vừa tiến vào công ty, Thịnh Hoàn Hoàn đã nhận được tin tức.

Chu Tín đã trở về công ty, đến sớm hơn cô tận nửa giờ.

Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong không bất ngờ chút nào, cô đã sớm đoán được hôm nay Chu Tín sẽ về công ty, đã một tuần rồi, ông ta còn nhịn được mới là lạ.

Đặc biệt là sau khi biết cô lấy được dự án Đường thị thì càng ngồi không yên, ông ta tới công ty nhất định là muốn giành lấy nó cho mình.

Ông ta suy nghĩ hay thật, đáng tiếc cô sẽ không để ông ta được như ý nguyện.

Vừa tiến vào văn phòng, Tống Chí Thượng đã chờ cô ở trong đó: “Hoàn Hoàn, cô đã tới rồi, Chu Tín đang công khai kéo bè kéo cánh ở công ty, lát nữa nhất định sẽ dùng hết mọi cách làm khó dễ cô trong hội nghị.”

“Sớm đoán được rồi, không phải sao?” Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, nhìn văn kiện trên bàn làm việc lại xếp thành ngọn núi, cô tùy ý rút mấy quyển ra lật lật, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh: “Xem ra người tâm phúc đã trở lại, đám thấp hèn lại bắt đầu tác quái.”

Lại phải giết gà doạ khỉ, vì sao bọn họ một hai phải ép cô như vậy!

Tống Chí Thượng lo lắng nói: “Chu Tín luôn có uy vọng cao ở công ty, trước kia ba cô còn có thể đè ép ông ta, hiện tại... Ai!”

“Vậy chứng minh năng lực của Chu Tín được mọi người tán thành, nếu tôi có thể mang đến ích lợi cho bọn họ thì họ cũng sẽ nghiêng về hướng tôi, không phải sao?”

“Chẳng lẽ cô không cảm thấy trái tim băng giá?”

Thịnh Hoàn Hoàn lắc lắc đầu, không nhanh không chậm nói với Tống Chí Thượng: “Tin tưởng là đến từ hai phía, bọn họ không tin tôi cũng như tôi không tin họ, điều thật sự làm lòng tôi giá lạnh là mấy con sâu mọt trong công ty kia.”

“Cô ở tuổi này đã có khả năng chịu đựng như vậy cũng là hiếm có.” Tống Chí Thượng lại tăng thêm chút tán thưởng đối với Thịnh Hoàn Hoàn: “Bọn họ làm chuyện này không phải một ngày hai ngày, ba cô cũng phát hiện, chỉ là ông ấy nhân từ, nhớ tình xưa ngày trước nên lựa chọn mở một mắt nhắm một mắt, hiện tại họ thật sự làm lòng người giá lạnh.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười lạnh: “Tôi không phải ba, tôi sẽ buộc họ nhổ ra tất cả những gì đã nuốt vào.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.