Chương trước
Chương sau
Trong phòng họp, lần này các cao tầng đều đến sớm hơn Thịnh Hoàn Hoàn, 9 giờ mở họp mà họ đã ngồi vào vị trí trước năm phút cả rồi, lúc Thịnh Hoàn Hoàn tiến vào, phòng họp đã không còn chỗ trống.

“Chào buổi sáng, hôm nay thấy tinh thần mọi người đều không tồi, tới sớm như thế, hy vọng về sau có thể tiếp tục duy trì.”

Thịnh Hoàn Hoàn mang đầy ý cười vào phòng họp, ngồi xuống vị trí chủ toạ.

Nghe lời này của Thịnh Hoàn Hoàn, phe phái của Chu Tín cười lạnh trong lòng, mọi người đều chỉ nể mặt Chu tổng giám, có liên quan gì đến Thịnh Hoàn Hoàn chứ?

Nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn lại nhìn về phía Chu Tín: “Chu tổng giám cũng đi làm, đã khoẻ rồi sao? Nếu còn chưa hoàn toàn khang phục thì có thể nghỉ ngơi thêm một thời gian, ông đừng nhọc lòng chuyện công ty, mọi người lo được mà.”

Ý là công ty có ông hay không cũng giống nhau, sao ông không ở nhà tĩnh dưỡng không kỳ hạn, khỏi tới công ty luôn cũng được.

Chu Tín là con cáo già, ông ta nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói xong thì cười nói: “Tôi khoẻ hơn nhiều rồi, ít nhiều cũng nhờ Thịnh tổng mang đến tin tức tốt cho công ty, tôi vừa nghe đã mừng đến khỏi bệnh.”

Trưởng phòng thiết kế Lý Na lập tức nói: “Chu tổng giám vất vả, ốm đau trên giường vẫn lo cho công ty, Thịnh Thế có nguyên lão như ông thật là vinh hạnh lớn.”

Trưởng phòng nhân sự Dương Lập cũng nói: “Đúng vậy, Chu tổng giám sinh bệnh ở nhà cũng bận tâm đến công ty, nghĩ mọi cách giật dây bắc cầu vì dự án Đường thị, tuy cuối cùng Thịnh tổng đến sớm một bước, nhưng chúng tôi đều nhìn thấy sự hy sinh và trả giá của ông.”

Hy sinh và trả giá?

Chu Tín hy sinh và trả giá cái gì?

A, bọn họ vừa nói như thế cứ như cô nhặt lợi dự án Đường thị này từ trong tay Chu Tín vậy!

Da mặt đám lão già này cũng đủ dày.

Tiếp theo Cao Tễ mở miệng: “Nói lên dự án Đường thị, chuyện này liên quan đến hưng suy của Thịnh Thế, chúng ta nhất định phải thật thận trọng, trong các vị ngồi ở đây chỉ có Chu tổng giám có chút kinh nghiệm tiếp xúc dự án này, không bằng để Chu tổng giám toàn quyền quản lý đi!”

Chu Tín vẫy vẫy tay cười nói: “Tôi già rồi, cơ hội này nên để lại cho người trẻ tuổi đi, đám già chúng ta đứng một bên nhắc nhở chỉ điểm một chút là được rồi.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười trong lòng, nói: Diễn đi, dùng sức diễn!

Chu Tín vừa dứt lời, Cao Tễ là người đầu tiên không tán thành: “Vậy sao được, người trẻ tuổi luôn hấp tấp, đâu thận trọng ổn định bằng người cũ chúng ta, chỉ có thể giao dự án này cho ông thì chúng tôi mới yên tâm.”



“Đúng vậy!” Dương Lập lập tức phụ họa: “Chu tổng giám, ông xem trong phòng họp này chỉ có ông ta từng tiếp xúc dự án này, chuyện này liên quan đến hưng suy của Thịnh Thế, ông không nên thoái thác nữa.”

“Đúng vậy Chu tổng giám, dự án này quá trọng yếu đối với công ty chúng tôi, không thể có nửa điểm sai lầm, anh cố chịu vất vả tiếp quản dự án này đi...”

Càng ngày càng nhiều cao tầng “Cầu xin” Chu Tín tiếp nhận dự án Đường thị.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy tất cả, nhưng vẫn không chọc thủng.

Cuối cùng, Chu Tín bị mọi người “Cầu xin” kịch liệt quá, “Bất đắc dĩ” nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tổng, cô thấy việc này thế nào?”

Thấy thế nào?

Ba phần tư người đều muốn ông ta tiếp quản dự án Đường thị, nếu cô trực tiếp phản đối thì đám lão già này một người phun một ngụm nước bọt cũng có thể dìm chết cô.

Nhưng họ cho rằng như vậy có thể ép cô giao quyền quản lý dự án ra, vậy không khỏi quá coi thường cô.

Thịnh Hoàn Hoàn không lộ dấu vết mà nói: “Ở vấn đề này, suy nghĩ của tôi và mọi người giống nhau, hôm qua sau khi dự án này được định ra, người đầu tiên tôi nghĩ tới là Chu tổng giám...”

Cao Tễ khinh thường mà hừ một tiếng: “Thật hiếm khi suy nghĩ của Thịnh tổng và chúng tôi nhất trí.”

Chu Tín trong lòng cười lạnh, Thịnh Hoàn Hoàn lợi hại đến mây cũng không dám đối nghịch với mọi người, nếu hôm nay cô kiên trì phản đối, vậy về sau đừng mơ dừng chân ở công ty.

Trong dự án Đường thị này, cô không cam nguyện đến mấy cũng phải nhường vị trí và quyền lực ra cho ông ta, bởi vì đây là điều mọi người đều muốn.

Dương Lập vội vã xác định: “Chu tổng giám, nếu Thịnh tổng cũng đồng ý, vậy việc này quyết định như thế đi, ông cũng đừng thoái thác nữa.”

Chu Tín đã lấy được đủ mặt mũi, mới thong dong gật đầu: “Nếu mọi người đều đã tin tưởng tôi như thế thì tôi không hề từ chối nữa, tôi sẽ cố gắng làm tốt dự án này, không phụ sự tin tưởng của mọi người đối với tôi, đồng thời cũng hoan nghênh mọi người nghiêm khắc giám sát.”

Chu Tín vừa dứt lời thì trong phòng họp vang lên một tràng vỗ tay.

Tống Chí Thượng và Thẩm Nam lo lắng nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, họ vốn chờ mong cô ra tay ngăn cản, không ngờ cô lại gật đầu nhanh như thế.

Chẳng lẽ Thịnh tổng không biế giao dự án Đường thị cho Chu Tín thì bọn họ sẽ càng kiêu ngạo sao, về sau muốn đè ép sẽ rất khó!

Thấy Thịnh Hoàn Hoàn chậm chạp không mở miệng, Thẩm Nam lắc đầu thở dài, Thịnh tổng của họ vẫn quá tuổi trẻ a!



Suy nghĩ của Tống Chí Thượng lại hoàn toàn trái ngược với Thẩm Nam, trải qua tiếp xúc trong khoảng thời gian này, Tống Chí Thượng đã có hiểu biết nhất định đối với Thịnh Hoàn Hoàn, ông biết trường hợp này căn bản hù được cô!

Chỉ là ông không rõ vì sao Thịnh Hoàn Hoàn lại phụ họa theo bọn Chu Tín, cùng họ diễn vở kịch này!

Hiện tại vỗ tay náo nhiệt, cô tính đảo ngược cục diện như thế nào?

Cứ chờ đến khi tiếng vỗ tay hoàn toàn dừng lại, Tống Chí Thượng mới thấy Thịnh Hoàn Hoàn không nhanh không chậm mở miệng: “Ai, nếu chúng ra có thể làm chủ chuyện này thì tốt rồi, tôi cũng rất tin tưởng Chu tổng giám.”

Nụ cười trên mặt không ít người dần dần đọng lại, Thịnh Hoàn Hoàn nói vậy là có ý gì?

Thịnh Hoàn Hoàn tiếc nuối nhìn về phía Chu Tín: “Ngày hôm qua tôi và Đường tổng có bàn về việc này, nhưng lại bị anh ta phủ quyết, anh ta hy vọng người dẫn đầu dự án này là tinh anh trẻ quyết đoán của ngành này, đã định ra người được chọn rồi.”

Rốt cuộc Chu Tín cũng không giữ được nụ cười trên mặt: “Vậy vừa rồi sao cô không nói?”

Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt bất đắc dĩ trả lời: “Tôi muốn nói, nhưng mọi người quá nhiệt tình, luôn không cho tôi cơ hội mở miệng.”

Những lời này Thịnh Hoàn Hoàn làm mấy người đen mặt.

Nhìn bọn Chu Tín và Cao Tễ giận mà không dám nói gì, nghẹn đến mức sắc mặt xanh mét, trong lòng Tống Chí Thượng và Thẩm Nam hả giận nói không nên lời, thì ra Thịnh tổng của họ xấu bụng như thế!

Phe Chu Tín cho rằng nắm chắc thắng lợi, không ngờ lại bị Thịnh tổng chơi một hồi, thật là hả giận, ha ha...

Chu Tín đã trải qua nhiều sống gió, một lát sau liền khôi phục trấn định: “Nếu Thịnh tổng và Đường tổng đã có người được chọn, vậy là không có chuyện của tôi, bộ xương già này cũng được rảnh rỗi.”

Sau đó, ông ta bày ra vẻ mặt tò mò hỏi Thịnh Hoàn Hoàn: “Không biết người được chọn là ai?”

“Vẫn là Chu tổng giám rộng rãi.” Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, tức chết người không đền mạng mà đáp trả một câu: “Còn người được chọn thì chờ dự án này khởi động rồi mọi người sẽ biết thôi.”

Người đó là Tương Tuấn Tài, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn sẽ không ngốc đến nói cho bọn họ ngay bây giờ, để tránh xảy ra biến cố.

“Được rồi, chúng ta bắt đầu hội nghị hôm nay đi!” Thịnh Hoàn Hoàn nhìn mấy gương mặt bị chọc tức xanh mét, tâm tình rất tốt mà kết luận, nâng bản thiết kế lên.

Kế tiếp chính là Lý Na!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.