Diệp Sâm vừa mở miệng thì đôi môi đã bị Nam Tầm ngăn chặn. 
Hạnh phúc tới quá nhanh, Diệp Sâm cảm thấy trên đầu có pháo hoa đang nổ tung. 
Qua tận nửa ngày Diệp Sâm mới phản ứng lại, lập tức muốn đổi bị động thành chủ động, nhưng lúc này Nam Tầm lại đột nhiên buông anh ra: “Đi luyện xe với em, em muốn tham gia cuộc thi quốc tế.” 
Đầu óc Diệp Sâm hơi choáng váng: “Được, tôi đi với em.” 
“Giờ đi ngay đi.” 
Tay Nam Tầm rơi vào tay cầm trên cửa, ra hiệu cho Diệp Sâm tránh ra. 
Diệp Sâm lập tức ôm chặt lấy eo Nam Tầm, đè cô lên ván cửa, đôi mắt dưới lớp kính sắc bén như chim ưng, giọng nói anh trở nên khàn đặc: “Đương nhiên phải đi, nhưng phải chờ tôi đòi hồi báo lại trước rồi nói.” 
Vừa dứt lời, anh đã chặn đôi môi mình mong nhớ đã lâu, thành công chiếm đất. 
Mà lần này Nam Tầm chẳng những không đẩy anh ra, còn chủ động đưa tay ôm cổ Diệp Sâm, nhiệt tình đáp lại anh. 
Ngày đó Nam Tầm khi nhìn thấy Lăng Hoa Thanh và An Lan mất mạng thì trong lòng đã có lĩnh ngộ mới. 
Đứng trước cái chết thì tất cả những chuyện vụn vặt đã trở nên không đáng sợ nữa. 
Cô đã không còn tình cảm với Cố Nam Thành, Diệp Sâm yêu cô nhiều năm, vẫn luôn chờ đợi cô nên bên cạnh chưa từng có người phụ nữ nào, vì sao cô không thể thử ở bên anh? 
Cô không muốn trốn vào mai rùa nữa, đã ly hôn lại thì thế nào, từng sinh con thì thế nào, chẳng lẽ không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3880800/chuong-1258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.