Lăng Thiên Vũ nói: “Ăn lẩu.”
Cậu nhóc biết Thịnh Hoàn Hoàn thích lẩu.
Sau bốn mươi phút, Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn xuất hiện ở một tiệm lẩu nổi danh.
Trước khi xuống xe, Thịnh Hoàn Hoàn đã đeo khẩu trang và kính râm vào.
Nhìn khuôn mặt như hoa như ngọc kia bị hai thứ chướng mắt là khẩu trang và kính râm che kín lại, sắc mặt Lăng Tiêu đen thui: “Cô muốn đi ăn trộm à?”
Thịnh Hoàn Hoàn giải thích: “Người nổi tiếng thị phi nhiều, nên kín tiếng một chút thì tốt hơn.”
Thịnh Hoàn Hoàn không muốn để lộ cuộc sống riêng tư của mình trước ống kính và trở thành đề tài câu chuyện của giới giải trí.
Cô ngẫm nghĩ rồi lấy ra hai cái khẩu trang từ trong túi: “Hai ba con anh cũng đeo đi?”
Tướng mạo của hai người này nổi bật như thế, một mình cô đeo cũng không có tác dụng!
Lăng Thiên Vũ lập tức thò khuôn mặt nhỏ qua.
“Thật ngoan.” Thịnh Hoàn Hoàn đeo khẩu trang vào cho Lăng Thiên Vũ rồi hôn một cái lên trán cậu bé.
Lúc này một cái đầu to cũng duỗi tới.
Thịnh Hoàn Hoàn: “???”
Lăng Tiêu nhìn thoáng qua tay cô.
Thịnh Hoàn Hoàn: “…”
Thiên Vũ còn nhỏ, anh cũng còn nhỏ à?
Nể tình Lăng Tiêu đang ôm Lăng Thiên Vũ nên Thịnh Hoàn Hoàn vẫn đeo khẩu trang thay Lăng Tiêu.
Sau khi đeo xong, Lăng Tiêu lại không có ý định rụt đầu về.
Thịnh Hoàn Hoàn: “???”
Lăng Thiên Vũ thông minh chỉ điểm sai lầm cho Thịnh Hoàn Hoàn, chỉ chỉ vào cái trán vừa được cô hôn lên của mình.
Thịnh Hoàn Hoàn: “… Xuống xe đi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3880719/chuong-1177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.