Quan hệ của hai nhà luôn rất tốt nên trong nhà cũng nhận được thư mời, Thịnh phu nhân có con nhỏ nên không tiện đi, hơn nữa lúc này bà không có khả năng rời khỏi Thịnh Xán nên chỉ có thể là Thịnh Hoàn Hoàn đến tham dự.
Đường Nguyên Minh nói tiếp: “Vậy anh tới đón em được không?”
Thịnh Hoàn Hoàn trầm mặc một lát rồi gật đầu: “Được ạ.”
Khóe miệng Đường Nguyên Minh nhếch lên lộ ra nụ cười đặc biệt loá mắt, mang theo vẻ sang sảng hào phóng của một chàng trai: “Anh sợ em sẽ từ chối, sau khi anh trở về cứ cảm thấy quan hệ giữa chúng ta hơi xa lạ.”
Thịnh Hoàn Hoàn hơi hoảng hốt, đã thật lâu cô không nhìn thấy nụ cười này, nó làm cô nhớ tới thiếu niên trước kia vẫn luôn bảo vệ mình.
Ánh mắt cô không khỏi dừng lại trên đôi tay hắn, trên đôi tay thon dài đó có thêm những vết cắt và bỏng rợp mới.
Lần trước món trứng chiên ăn ở chung cư của anh quá thất bại, xem ra mấy ngày nay đã có tiến bộ.
Thịnh Hoàn Hoàn không đáp mà nhìn tay anh và hỏi: “Anh Minh đang học nấu cơm sao?”
Đường Nguyên Minh ngẩn người, sau đó cười nhạt và nói: “Hồi ở trong quân không có cơ hội vào bếp, hiện tại ở một mình không thể ăn bên ngoài mãi được, hơn nữa trở về luôn bị bà nội nhắc mãi, nói anh không biết cách sống gì cả.”
Thịnh Hoàn Hoàn có thể tưởng tượng ra hình ảnh đó: “Bà nội Đường đặc biệt đáng yêu.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhớ tới Lăng lão thái thái, đó cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3880482/chuong-933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.