Một lát sau cô lại gửi thêm một tin nhắn qua: “Cảm ơn anh đã cứu mạng ba tôi.”
Còn mấy tàn thuốc nằm trong phòng và vì sao Lăng Tiêu lại xuất hiện trong nhà cô vào lúc nửa đêm thì cô không hỏi nhiều.
Lăng Tiêu tắt máy của cô là do không muốn trả lời, cho nên dù cô có hỏi cũng không được đáp lại, mà cô cũng không muốn biết lắm.
Thời gian còn sớm, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn không đến công ty mà trực tiếp về nhà, an nguy của Thịnh Xán làm cô rất lo lắng.
Về đến nhà cô liền nhìn thấy Đường Nguyên Minh.
“Anh Minh, sao anh lại tới đây?”
Nhìn thấy Đường Nguyên Minh, Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy có chút phức tạp, cô không muốn anh nhúng tay vào chuyện nhà mình.
Người trưởng thành đều hiểu ân tình phải trả lại.
“Hoàn Hoàn, con đã trở lại rồi.” Đường Nguyên Minh còn chưa trả lời thì Thịnh phu nhân đã ra đón, lôi kéo Thịnh Hoàn Hoàn đi qua một bên: “Hoàn Hoàn, là mẹ gọi điện thoại cho chú Đường của con, mẹ báo cảnh sát rồi, nhưng chúng ta đều biết cơ bản không có hy vọng.”
“Thang Nguỵ trúng một phát súng còn nằm ở bệnh viện, mẹ thật sự không tin nổi những vệ sĩ trong nhà, lỡ chuyện tối hôm qua xảy ra lần nữa thì ba con chưa chắc may mắn như vậy được.”
Đúng vậy, vào thời điểm mấu chốt mà bên cạnh cô chẳng có ai dùng được.
Trước đó vất vả lắm mới nhìn trúng Thang Nguỵ, nhưng lại bị Mộ Thành Chu nổ súng bắn bị thương, không đến nửa năm cũng không khôi phục được.
Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3880481/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.