Trong bầu không khí Tần Vịnh thì phấn khích mập mờ, Lâm Phàmthấp thỏm bất an, rốt cuộc hai người cũng về tới nhà, chỉ thấy nhà họ Lâm đã chờsẵn.
Đây là lần đầu tiênLâm Phàm gặp ba Lâm Lỗi, toàn thân toát ra hơi hướm nghệ thuật gia, trầm ổn,kín đáo.
Thật tình cô nghĩkhông ra, phong cách như ông Tần, ông Lâm sao lại nuôi ra hai kẻ như Tần Vịnhvà Lâm Lỗi? Đến tột cùng vấn đề phát sinh ở đâu.Hai người về phòng thay quần áotình nhân mặc ở nhà, rửa tay sạch sẽ liền bồng hai bé con khiến ba mẹ nhớ mongcả ngày lên.
Rốt cuộc Lâm Lỗi cũngkhôi phục tinh thần, ngồi cạnh Tần Vịnh đòi bế bé con trong tay hắn, lại bị TầnVịnh ghét bỏ tránh né “Mày chỉ có một tay thì được bao nhiêu sức lực, ngã contao mày đền nổi không?”“Sao không nổi, tao đẻ mười đứa trả lại cho mày.” Lâm Lỗitức tối, trước khi hai vợ chồng về mọi người cũng không chịu cho hắn bế, nhìnmà ngứa ngáy tay chân.“Tao bắt mười con cá chạch đổi lấy rồng thần với mày, màyđổi không?" Tần Vịnh khinh bỉ.Lâm Lỗi vừa nghe liền nổi xung thiên, huơcái tay tàn phế phải bó bột lên bắt đầu thét to “Mày nói ai là cá chạch! Ông chỉcần một đầu ngón tay thôi là xử đẹp mày!”“Câm miệng! Không biết phép tắc gì hết.”Ông Lâm lạnh lùng hừ một tiếng, Lâm Lỗi bị bắt đúng vảy ngược lập tức an phận,bĩu môi ngồi trên sofa một mình âu sầu.
Tần Vịnh thấy thế,chút tình anh em còn sót lại dâng lên, bồng con đong đưa trước mặt hắn “Thíchthì tự mình đẻ một đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dac-cong-ngoc-nghech-cua-toi/3260158/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.