Một tháng sau.Đó là một buổi tối ấm cúng, ông Tần bà Tần vuivẻ tản bộ trong vườn hoa nhà họ Tần, cả tòa nhà đèn đuốc sáng choang.
Mấy cô hầu gái đang nấuđủ loại canh bổ dưỡng cho thiếu phu nhân Lâm Phàm dưới sự giám sát của Trươngma ma, à không, má Trương.Phòng xem phim vốn nên sáng đèn lúc này phát ra tiasáng âm u quỷ dị, ngọn nguồn phát ra từ cái màn hình ti vi siêu siêu bự trên tườngkia.“Musashi, xem phim kinh dị không tốt cho việc giáo dục thai nhi đâu… ngàymai em phải đi siêu âm kiểm tra rồi…” Người đàn ông co rúm trên sofa thành mộtcục phát ra tiếng phản kháng yếu ớt, tuy nguyên tắc của hắn là Lâm Phàm thíchgì hắn thích nấy, nhưng phải ngoại trừ phim kinh dị chứ.“Anh sợ thì về phòng ngủtrước đi, lát nữa bọn anh Ngưu đến em gọi anh.” Lâm Phàm nằm trên sofa đang xemhào hứng, hoàn toàn phớt lờ sắc mặt trắng bệch của quý ông nào đó.“Bọn họ? Congấu ngốc hồi đó em tặng cơm hộp cũng tới?”“Phải.
Vốn dĩ thiệp cưới đãgửi hết rồi, không phải là ngoài ý muốn mới lùi lại ư.
Tính anh Thái rất tốt,anh đừng kêu người ta là gấu ngốc.” Do bác sĩ nhắc nhở một tháng trước Lâm Phàmvừa động thai mà lễ kết hôn tiêu hao sức lực rất nhiều nên không tiện tổ chức.
Thành thử cả nhà saukhi nghiên cứu cẩn thận, thảo luận kỹ càng quyết định đến khi cô ở cữ xong, sứckhỏe hồi phục lại tổ chức.Không ít công nhân viên Tần thị nhận được tin tứchoãn kết hôn, tin vịt bay tứ tung, hoài nghi Lâm Phàm, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dac-cong-ngoc-nghech-cua-toi/3260134/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.