“Sao tụ tập hết chỗ này vậy?” Khương Đào đi họp trở về thấymọi người đều tập trung ở bộ phận mình, ngạc nhiên hỏi.Có người định lên tiếnggiải thích, đột nhiên một đặc nhiệm xộc vào “Nhận được tin tức ra lệnh chochúng ta lập tức đến kho hàng bến cảng ngay bây giờ, ở đó xảy ra vụ đấu súngchưa rõ.”Mọi người nghe xong hơi giật mình, Khương Đào bình tĩnh ra lệnh “Trừtiểu đội một ở lại tổng bộ, những người khác vũ trang với tốc độ nhanh nhất, đếnhiện trường.”“Rõ!” Mọi người đồng thanh đáp lời, di chuyển về phòng vũ khí rấtcó bài bản, tự trang bị vũ khí cho mình.Một toán người chuẩn bị với tốc độ kinhhồn, gọn gàng ngăn nắp, từng người một leo lên xe Jeep quân dụng.Lâm Phàm vàTrân Hương nằm trong đội ngũ ra trận, lúc này đang ngồi trong xe, dáng ngồi thẳngtắp, mắt không nhìn ngang liếc dọc, vẻ mặt nghiêm nghị lạnh băng.“Hiên tại khohàng ở bến cảng diễn ra cuộc đấu súng của xã hội đen, chung quanh còn không ítdân chúng vô tội chưa kịp sơ tán, sau khi đến nơi nhiệm vụ đầu tiên của các cậulà dân chúng.
Ngô Nhất Hoành, LưuTriệt, hai người tìm vị trí đánh lén, chuẩn bị nổ súng lúc cần.
Nhất định phải giảmthương vong tới mức thấp nhất.” Tổ trưởng ngồi trên xe bọn họ nghe lệnh cấptrên qua bộ đàm xong, lạnh lùng ra lệnh.“Rõ!” Toàn bộ đặc nhiệm trên xe đáp ngắngọn, rõ ràng, tiếp đó lại rơi vào yên lặng.“Chị Lâm, chị sửa lại súng à?” Một đặcnhiệm thấy thắt lưng Lâm Phàm mang hai khẩu súng lưỡi lê, không nhịn được thốtlên.Lâm Phàm liếc cậu ta, không trả lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dac-cong-ngoc-nghech-cua-toi/3260120/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.