Buổi chiều đi làm, Tần Vịnh căn dặn nhân viên đặc biệt đi điềutra chủ tịch Quách xong, ngồi trong phòng làm việc hưởng thụ uống canh đậuxanh, cảm thấy cái cô Lâm Phàm này cũng có chỗ hữu dụng, biết võ biết nấu ăn,chỉ mỗi tội thần kinh thô quá thôi.Điện thoại nội bộ sáng lên, Tần Vịnh ấn phímnghe.
Tiếng Jepi vang vọngcả phòng.“Chủ tịch, cô Tôn gọi điện tìm ngài, nói có hẹn với ngài.”“Nối dâyđi.” Tần Vịnh thản nhiên nói.Ấn phím số 2 nhận điện thoại, giọng nói ngọt nhưmía lùi của cô Tôn chui vào tai Tần Vịnh.“Tần Vịnh ~ anh tan tầm chưa ~ ngườita tới nhà hàng chờ anh nha.”“Ừ, làm xong rồi, giờ anh tới đây.” Tần Vịnh giờ mớinhớ ra sáng sớm mình đã hẹn người đẹp này.“Ừa ~ người ta chờ anh đó ~” Giọng côTôn so với Lâm XX còn dzẹo hơn mấy phần.Tần Vịnh làm động tác đánh dấu, gác điệnthoại.Đứng dậy cầm áo khoác xuống lầu, tất nhiên Lâm Phàm đã chờ sẵn ngoài cửaphòng làm việc, đi theo hắn.“Lát nữa ngồi cách tôi xa một chút.” Đứng trước cửanhà hàng, Tần Vịnh dặn.
Lâm Phàm nghe lời gậtđầu.Tần Vịnh vừa xoay người liền trở mặt biến thành công tử thong dong bỡn cợtđời tươi cười đi tới chỗ một người đẹp ngồi dựa cửa sổ.
Lâm Phàm theo lệ tìmmột chỗ kín đáo, gọi một ly nước lọc.“Tần Vịnh ~ lâu lắm rồi anh không tìm ngườita, có phải quên người ta luôn rồi không.” Người đẹp nửa hờn dỗi nửa nũng nịunhìn Tần Vịnh.Tần Vịnh cười như không cười cầm tách café lên hớp một miếng,“Sao quên em được chứ, gần đây bận quá thôi.” Thật tình là hắn quên mất.“Hứ ~coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dac-cong-ngoc-nghech-cua-toi/3260108/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.