Không ngờ trọng điểm của cô lại là ở đây.
Cô có nghe thấy anh nói rằng anh đã có con không?
Sắc mặt của Hạng Chí Viễn trở nên khó coi hơn, hung hăng trừng mắt nhìn cô.
Giang Ninh Phiến bị nhìn chằm chằm không thể giải thích được.
“Cô sinh con gái hay con trai?” Hạng Chí Viễn lạnh lùng hỏi, trong con ngươi màu đen lộ ra vẻ khinh thường.
Nghe vậy, thân thể Giang Ninh Phiến lại cứng đờ, khó khăn mở miệng nói: "Là con gái.”
Hơn nữa, anh đã nhìn thấy nó.
Vừa mới ngủ trên đùi của anh.
“Mọi người đều nói rằng con gái sẽ giống ba, không phải con gái của cô là một người mù đấy chứ?”
Hạng Chí Viễn mỉa mai nói, ánh mắt nhìn về phía cô lộ ra vẻ khinh bỉ, nâng một chân giẫm lên bàn trà, tư thế ngông cuồng không kiềm chế được.
“Không, con bé rất khỏe mạnh.” Giang Ninh Phiến trả lời rất nhanh, không nhịn được lại nói: "Hơn nữa rất hoạt bát, tính cách rất đáng yêu, mọi người đều thích con bé.”
Cô muốn anh biết nhiều hơn.
“Ầm…”
Hạng Chí Viễn hung hăng đạp một cước về phía bàn trà, ánh mắt âm u, trừng mắt nhìn về phía cô: "Giang Ninh Phiến, hôm nay cô chạy tới đây chính là để khoe con gái của cô với tôi? Hạng Chí Viễn tôi không rảnh rỗi để nghe cô nói những lời vô nghĩa như vậy!”
Cô vẫn còn mặt mũi nói với anh con gái của cô như thế nào.
“...”
Giang Ninh Phiến cụp mắt xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559931/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.