"Tiêm Tiêm, buổi tối tôi về muộn một chút, đồ ăn khuya tôi đã bảo nhà bếp hâm nóng cho em, phải ăn đấy biết không?" Giọng nói trầm thấp của Hạng Chí Viễn vang lên trong không gian im lặng bên trong xe.
Hai tay Giang Ninh Phiến thả lòng bên người, tùy ý thả lên ghế xe, nghe anh nói vậy, năm ngón tay siết chặt, móng tay ghim thật sâu vào lòng bàn tay.
Đau đớn, không thể diễn tả thành lời.
"Em ngủ trước đi nhé." Hạng Chí Viễn lại thấp giọng nói một câu, giọng nói gợi cảm khàn khàn giống như đang dán bên tai tình nhân mà nỉ non.
Giang Ninh Phiến thờ ơ nhìn về phía trước, trong dư quang lại có thể thoáng nhìn thấy Hạng Chí Viễn cúp điện thoại, rồi gọi điện thoại cho phòng bếp lần nữa: "Nhớ kỹ mười giờ rưỡi đêm phải hâm nóng đồ ăn cho cô Hạ dùng, nếu quên thì tự dọn đồ cút xéo."
Toàn tâm lo lắng cho tính mạng của ba.
Cách anh thương bạn gái vĩnh viễn chỉ có một, đó chính là dốc hết tâm sức lực chăm sóc cẩn thận tỉ mỉ cho bạn gái.
Anh nên thay đổi.
Như vậy, bạn gái cũ như cô đây sẽ không khó chịu như vậy.
Giang Ninh Phiến có thể cảm thấy trái tim mình trống rỗng.
Bỗng dưng, cô cảm giác được một ánh mắt sắc bén đang nhìn chằm chằm mình, giống như muốn cắn nuốt cô vậy...
Giang Ninh Phiến dùng móng tay ấn chặt vào trong lòng bàn tay, cảm giác được đau đớn rồi mới đảo mắt thờ ơ nhìn Hạng Chí Viễn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559805/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.