"Chị điên rồi sao?"
Nghe cô nói như vậy, Cô Minh Thành sợ hãi la lên: "Chị có biết trong buổi tiệc kia tổ chức hoạt động gì không?
"Tôi không biết, cho nên mới muốn đi để mở mang kiến thức."
Giang Ninh Phiến thản nhiên nói.
Cô không hoảng hốt cũng không lo lắng, bởi vì cô biết Hạng Chí Viễn sẽ không làm gì cô...
Hạng Chí Viễn cho đến bây giờ còn chịu đích thân xuống bếp vì cô, thì anh sẽ thật sự làm gì cô đâu.
Cô tin tưởng anh.
Có lẽ, anh chỉ cần một cái cớ để hết hy vọng.
"Chị đúng là điên thật rồi!"
Cô Minh Thành dùng ánh mắt "Chị hết thuốc chữa rồi" mà nhìn cô chằm chằm, sau đó xoay người nói với người bên ngoài: "Vào đi, trang điểm và thay quần áo cho chị ấy!"
Mấy chuyên gia thợ trang điểm chen chúc đi vào, xách theo các rương lớn nhỏ khác nhau.
Giang Ninh Phiến cúi đầu nhìn bụng mình, lạnh lùng nói: "Tôi không muốn mang giày cao gót, còn những thứ khác thì đều được."
Mấy chuyên gia trang điểm cùng đi lên, Cô Minh Thành dứt khoát dùng súng mở còng tay trên tay Giang Ninh Phiến ra, nhiệt độ của viên đạn nóng cháy làm bỏng cổ tay cô...
Thay quần áo dự tiệc.
Trang điểm.
Cuối cùng, Giang Ninh Phiến thấy bản thân trong gương là một người xa lạ nói không nên lời, chuyên gia trang điểm không thẳng tay trang điểm cho cô thành loại phụ nữ mời chào khách ở trên đường phố, mà chọn cho cô một chiếc váy dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559803/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.